[Nói thật, tác giả thiên vị nam phụ thật đấy. Đến tận đại kết cục rồi mà nam chính vẫn chưa thống nhất thiên hạ, còn nam phụ thì đánh nhau với hắn rầm rộ, ngang tài ngang sức.]
[Phì phì! Rõ ràng tác giả chỉ muốn làm nổi bật nữ chính thôi, mỗi lần nam chính rơi vào thế yếu, lại để nữ chính đi cầu xin nam phụ.]
Tiếng cười vừa dứt, theo sau là tiếng chén đĩa vỡ tan.
Ta giật mình, vội vàng đi vòng qua bình phong.
Dưới đất một đống hỗn độn.
"Phụ hoàng!"
Ta cẩn thận tránh những mảnh sứ vỡ và vết nước, quỳ xuống bên chân Hoàng đế:
"Phụ hoàng, giận quá hại thân, hài nhi cầu xin người bảo trọng sức khỏe."
Hoàng đế cười thảm một tiếng: "Đúng vậy, trẫm già rồi."
Ta nghe xong vội vàng lắc đầu: "Phụ hoàng, người không già, người còn phải ở bên hài nhi thật lâu, thật lâu nữa!"
Hoàng đế thở dài, âu yếm xoa đầu ta: "Không chịu già cũng không được đâu!"
"Nguyệt nhi, phụ hoàng sẽ chọn một thái tử nhân hậu, đợi sau khi phụ hoàng trăm tuổi, sẽ do hắn chăm sóc con."
Ta cắn môi: "Nhưng phụ hoàng, người thật sự có thể đảm bảo thái tử người chọn sẽ đối xử tốt với con không?"
"Phụ hoàng, người cam tâm giao giang sơn cho con của người khác sao?"
Ta ngừng lại một chút, ánh mắt kiên định: "Phụ hoàng, con muốn làm thái tử."
[Nữ phụ gan dạ quá, nhắc lại lần nữa, Tư Khinh Nguyệt nàng là thần của ta đó!]
[Hoàng đế chắc sẽ động lòng thôi, cốt nhục của mình, hành sự quyết đoán, sát phạt quả quyết, giống hệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-goi-ta-la-nu-phu-doc-ac-ac-thi-ta-lam-nu-phu-thi-khong/4682233/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.