- Cậu cứng ôi chao, ôi.
Ngăn cách quần tây, cô dùng hai chân cọ xát côn thịt của anh, vừa to vừa cứng.
Hơi thở cực nóng thở ở bên tai, Chung Ứng tựa vào vai Hồ Duyệt, vành tai và tóc mái chạm nhau.
Tay Hồ Duyệt vòng qua cổ anh, mát xa không nặng không nhẹ, như có như không, thoải mái làm máu người ta sục sôi.
Giống như nữ phù thủy hạ cổ với anh, khống chế thể xác và tinh thần:
- Chung Ứng, không phải cậu vẫn luôn làm như không thấy mình, vô cùng lạnh nhạt sao.
Chân dùng sức, dùng ngón chân kéo khóa xuống, đẩy quần ra, ngón chân nhẹ nhàng chạm vào quần lót anh:
- Sao lại có phản ứng, hửm?
Hạ thân bị cô đụng chạm giống như đang cháy, nhưng không có chỗ phát tiết.
Trả thù trắng trợn.
Khi Chung Ứng bị kéo xuống lần nữa nắm lấy bàn học theo phản xạ, cô kéo hết sức làm anh mất cảm giác thăng bằng, chỉ có thể đè nặng cả người lên người cô, hoàn toàn không còn chút sức lực.
Quay đầu, lỗ tai của cô dưới ánh trăng giống như tiểu tiên tử trơn bóng long lanh.
Chung Ứng lại há miệng ngậm lỗ tai của cô. Đầu lưỡi linh hoạt liếm láp vành tai, sau đó anh lại cắn vành tai no đủ, giọng nói từ tính mang theo ánh sáng tình dục.
- Lúc trước là tôi lừa cậu.
Chân làm loạn dừng lại.
Môi Chung Ứng từ đường cong gương mặt lướt qua đôi má non mịn:
- Thực ra lúc tôi nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-duyet/2149135/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.