- Thực ra mình... Cũng không chắc chắn mình có thích cậu hay không.
Hồ Duyệt mang theo chút ấm ức, eo thon nhỏ vặn vẹo, muốn thoát khỏi cây bút trong tay anh.
Vốn định ném nó xuống đất, trái lại ưỡn ngực gần hơn.
Bút đặt ở đó không nhúc nhích, bộ ngực trắng noãn không hài lòng muốn bút cọ xát vào hai bên, ngăn cách có chút xa, Chung Ứng muốn vỗ mạnh vào ngực cô.
Con mẹ nó thực quyến rũ.
Anh dùng bút đẩy quần áo sắp rơi xuống ra, bộ ngực tuyết trắng lộ ra ngoài. Đầu lưỡi quét hàm răng:
- Không chắc chắn có phải đại biểu vừa rồi mặc kệ là người nào tiến vào, đều có thể chơi đùa tiểu huyệt của cậu hay không?
Vẫn biết cô dâm đãng, nhưng mỗi đêm chỉ có thể đứng ở xa quan sát, còn không dám tùy tiện đùa giỡn phụ nữ như những người khác chơi gấu bông, mạnh mẽ rút ra cắm vào nơi riêng tư của cô.
Chung Ứng ném bút sang một bên, đáy mắt sung huyết, nảy sinh ác độc bóp bộ ngực cô.
Bộ ngực của cô rất to, tay đều không nắm hết, bộ ngực tràn qua kẽ tay, hương thơm tỏa ra bốn phía.
Hai tay Hồ Duyệt nắm bàn tay anh tiến vào, cánh tay người đàn ông có lực, tràn đầy hormone:
- Đương nhiên không phải, nếu không sao mình có thể ở trên bàn cậu... Ừm đừng véo nhũ hoa...
- Vậy thì là gì? Nói rõ ràng!
Hai mắt Hồ Duyệt đầy sương mù đối diện với Chung Ứng, đầu lưỡi liếm môi đỏ mọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-duyet/2149133/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.