Tại đám cưới một mảng hỗn độn.
Chén đĩa vỡ vụn dưới đất, hoa quả, đồ ăn cũng vung vãi khắp nền.
Tiếng phụ nữ gào khóc chú ý anh, bước nhanh về phía ấy, đập vào mắt là thân ảnh một người phụ nữ đang nằm rạp trên đất.
“Mẹ! Có chuyện gì?”
Bà lớn tiếng kêu khóc, trên tóc bết dính những nước uống, đồ ăn.
“Đồ quỷ! Mày rất đáng chết!” Bà nhìn về một hướng nào đó mà hét lên, khuôn mặt dữ dằn, khiến cho người khác không rét mà run.
Tô Phong quát lên:”Tiêu, mau mang hộp thuốc ra đây!”
“Đi ra!” Bà hất tay anh, nhìn đăm đăm vào anh, lúc này đã không còn nhận thức được anh là con trai bà nữa.
Đột nhiên bà quỳ hẳn xuống đất, hét lên.
“Là mày! Là mày! Mày là hung thủ giết người! Mày đã giết chồng tao!”
Không khí xung quanh bao trùm bởi sự quỷ dị, hai người đối mắt nhìn nhau. Anh đứng bất động một chỗ, bà thì khóc lóc, kêu gào thảm thiết.
Tiêu từ phía sau giữ lấy bà, tiêm cho bà một liều thuốc an thần. Bà dần dần nguôi ngoai, không còn la hét mất tự chủ nữa.
Mặc dù chỉ là lời lẽ của một người phụ nữ bị tâm thần, thế nhưng sau gần hai mươi năm sự việc ấy xảy ra, một người điên lại nhắc tới nó.
Ngày ấy sau khi hỏi Tô Tuân, cảnh sát cũng chẳng tìm được manh mối nào hết.
Nói là có kẻ xông vào giết hại, nhưng một dấu chân cũng không để lại, thật sự là không tưởng tượng nổi.
Đơn giản là một vụ án giết người như cả ngàn vụ án khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-cua-anh-ten-cua-em/4617268/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.