Chuyện này đương nhiên bị bệnh viện điều tra, lúc gặp cấp trên và trở về nhà, ánh mắt Tô Phong vẫn còn mang sự tức tối, như một con thú hoang nổi giận mà không biết nên làm gì.
“Có chuyện gì sao anh?” Tiêu ân cần hỏi.
Anh lấy ra từ tủ lạnh một lon bia, ngửa đầu uống một hơi, tức giận vẫn chưa nguôi.
“Tô Tuân gây chút rắc rối.”
Tiêu có vẻ lo lắng, lại hỏi. “Cậu ấy thế nào rồi ạ? Bệnh viện sẽ xử lí ra sao?”
“Nó xin thôi việc.”
Tô Phong để lon bia xuống bàn, trong người như có lửa đốt, không biết phát tiết kiểu gì.
Thật đáng chết…
Chẳng ai cần cậu ta làm vậy. Dựa vào cái gì tự ý xin thôi việc? Vẫn luôn là như vậy. Trời mưa, cậu sẽ tới đưa ô cho anh. Anh đói bụng, cậu liền đi mua đồ về nấu…
Tại sao luôn tự quyết định mọi chuyện? Rõ ràng biết bị anh đem ra cười nhạo, lại vẫn chỉ cười cười, không một lần oán trách.
Anh thấy thế là ghê tởm.
Phối hợp không ăn ý, ở vào thời điểm này lại thôi việc, liệu còn bệnh viện nào nhận cậu? Muốn làm bác sĩ mà không có bệnh viện nào muốn có một bác sĩ như cậu, sau này sống thế nào?
Cậu sao không biết chứ?
Cậu biết rằng mình không thể ở bên cạnh anh trai. Anh thấy cậu sẽ lại tức giận. Lần phẫu thuật này vì trông thấy cậu ở đó mà xen vào cảm xúc cá nhân, mất đi lí trí dẫn đến hậu quả như vậy. Anh sẽ càng hận cậu.
Hận đến tận xương tuỷ. Tựa như cậu yêu anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-cua-anh-ten-cua-em/4617267/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.