Rời khỏi núi Phong Sơn, Đỗ Phong men theo còn đường cũ trở lại Bắc Sơn.
Đồng hành cùng hắn là một cây thương và một con chó màu vàng lực lưỡng, Đại Minh.
Lần này trở về, ngoài xem xét còn người sống sót hay không, hắn còn muốn thôn phệ hết đống xác Trùng đã bị bọn hắn tiêu diệt lúc rời khỏi.
"Đại Minh, ăn ít thôi, còn để lại tao ít phần chứ." Đỗ Phong cưng chiều, xoa đầu Đại Minh trách mắng.
Đại Minh mạnh lên, sức ăn cũng theo đó tăng trưởng.
Ban đầu nó chỉ ăn vài miếng lương khô cùng hai con Trùng Tử là no căng bụng, nhưng kể từ khi tiến vào cấp linh sơ kỳ, sức ăn của nó phải lên đến gấp năm, gấp sáu lần khi trước.
Hai con trùng đối với nó lúc này không đủ nhét kẽ răng, phải đâu đấy mười một, mười hai con thì may ra cu cậu mới căng bụng.
Đỗ Phong vốn đã hao hụt rất nhiều huyết khí, việc duy trì nhân dạng cũng khiến khí huyết tiêu hao nhanh, hiện tại không có người lạ xung quanh, hắn đã ngay lập tức trở lại Trùng dạng.
Đại Minh ban đầu kinh biến, có chút đề phòng Đỗ Phong, nhưng sau một hồi thăm dò, nó phát hiện mùi của chủ nhân vẫn còn đấy, chỉ là hình dạng đã bị biến đổi mà thôi.
Ở dạng này, lượng khí huyết bên trong cơ thể hắn tiêu hao tương đối ít, sức mạnh bộc phá cũng lớn hơn ở nhân dạng rất nhiều, có thể nói trùng dạng mới là trạng thái thực của Phong.
Tuy nó rất mạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-bien-than-ta-bien-nhan/3735522/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.