Đầu ngón tay bị một vật nhọn đâm vào Chung Hi liền giật mình mở mắt ra.
Phản ứng đầu tiên là cô rút nhanh tay về, lần này chẳng kêu ca gì.
Ánh mặt trời có chút chói chang, Chung Hi mơ hồ mở mắt ra, tầm nhìn hoàn toàn mờ mịt, vài phút sau cô nhìn thấy một vật thể có mắt đang gần sát nhìn cô.
Một con cua, nó đang nằm ở nơi cách cô chưa tới nửa mét, không nhúc nhích cứ vậy mà nhìn chằm chằm cô, rất nhanh sau đó Chung Hi còn phát hiện thêm sau lưng nó vẫn còn một con nữa.
Cô vừa ngủ dậy nên phản ứng hơi chậm một chút, cứ như thế mà cùng chúng nó nhìn nhau không chớp mắt.
Mãi một lúc sau, Chung Hi giơ tay lên định sờ vào con cua ở trước mặt nào ngờ con kia không nhìn cô nữa mà lập tức rủ nhau cùng bò ra biển.
Chung Hi bị dáng vẻ chạy nhanh đi lánh nạn của chúng làm cho bật cười, đột nhiên nghe thấy một âm thanh trầm ấm pha với chất giọng khàn khàn truyền đến sau lưng.
“Nếu đã tỉnh rồi thì dậy đi.”
Chung Hi nghe vậy cả cơ thể cứng đơ, đầu óc cũng trở nên tỉnh táo ngay lập tức.
Cô xoay đầu sang bên kia thì phát hiện tứ chi của ôm đều gác lên người Giang Khác Chi, hai chân cô kẹp ở giữa hai chân anh, còn hai tay cũng đang ôm eo Giang Khác Chi không buông.
Chắc chắc cô nghĩ Giang Khác Chi là cái gối ôm để cô kê rồi.
Chung Hi không được tự nhiên chống tay lên bụng anh mà ngồi dậy. “Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-cau-treo/641662/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.