Giang Khác Chi không nói gì nữa, bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình chuẩn bị quay về hang động.
Chung Hi cảm thấy anh như vậy thật thú vị, rón rén bước nhẹ rồi đột nhiên bổ nhào vào người anh từ sau lưng, cơ thể Giang Khác Chi trong phút chốc trở nên cứng đờ.
“Đêm qua bị anh làm tới mức chân của tôi bây giờ vẫn còn bị chuột rút, anh có thể bế tôi quay về không?” Mặt Chung Hi dựa vào tấm lưng rộng rãi của anh, mới sáng sớm đã vô cùng vui vẻ trêu anh đên mức đỏ ửng hai tai.
“Vừa rồi cô còn tập giãn cơ, chảy nhạy loạn xạ cơ mà.”
Chung Hi ngụy biện: “Là bởi vì quá mỏi nên mới giãn cơ, anh có hiểu không hả?”
Chung Hi vốn là chỉ muốn đùa anh tí, đang chuẩn bị buông tay ra thì nghe thấy giọng nói trầm thấp của anh.
“Chỉ lần này thôi đấy.”
Giọng anh hoàn toàn không có ý kháng cự khiến Chung Hi phải tròn cả mắt, anh vừa đồng ý sao?
Chung Hi thừa nhận nghe anh nói xong cũng cảm thấy hơi vui vui, còn kỳ lạ nữa.
Nói thật thì chỉ bàn đến việc cùng chung sống trên đảo hoang mấy ngày nay thôi, Giang Khác Chi đối xử với cô cũng không phải là tệ. Nếu nói là tốt thì cũng không phải nói quá…
Mấy câu đường mật của đàn ông cô cũng đã nghe nhiều rồi, có người thì là vì tình dục, có người lại vì cầu lợi.
Nhưng Giang Khác Chi lài vì điều gì chứ?
Sự lạnh nhạt của anh với cô trước đây cũng không phải giả vờ.
Lại bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-cau-treo/641663/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.