🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Buổi ra mắt sản phẩm cũng đang gần kề.

Sau đêm triền miên vào hôm đó, Chung Linh đã nghe theo lời của anh và quay trở về phòng.Nhưng có điều,anh và cô đã không còn vui vẻ như lúc trước, cô rất muốn nói với anh về tác dụng mùi hương đó.Nhưng dường như cô cảm giác thấy anh không muốn nghe, thậm chí khi cô nhắc đến anh liên tục tránh né.

Cô không hiểu trong đầu anh đang suy nghĩ gì?

Còn chuyện của Phương Uyển Như.Cô cứ tưởng anh sẽ không bao giờ muốn giải thích với cô và cấm cô xen vào chuyện của anh.

Thế mà....Sau đêm đó, sáng hôm sau anh đã chủ động nói với cô,anh và Phương Uyển Như không hề có gì với nhau.Anh chỉ xem cô là như một nhân viên, không hề có một chút động lòng.

Anh còn nói thêm.Anh thì không có gì, nhưng cô ta đã chủ động quyến rũ anh.

Việc làm thư ký riêng cho anh, cũng là tạm thời.Vì bố Phương Uyển Như dù sao cũng là bạn bè thân thiết với bố chồng cô, khi bố cô ta còn là bộ trưởng đã nhiều lần giúp ông rất nhiều.Xem như đây là việc làm anh đền đáp thay cho bố của anh.

Nhưng anh nói cô ta chỉ làm tạm thời,sau buổi lễ ra mắt sản phẩm,anh sẽ bổ nhiệm cho cô ta ở một vị trí khác.

Mặc dù biết anh nói như vậy, nhưng Chung Linh vẫn còn rất nhiều lo lắng khi anh nói cô ta có ý đồ xấu với anh.

Hỏi xem, người vợ như cô nghe vậy,ai mà yên tâm được chứ.Cô biết anh không có gì với cô ta, nhưng mà cứ gặp nhau đi chung như thế, từ không để ý cũng dần dần bị cô ta thu hút.

Hôm nay là chủ nhật, cứ tưởng là một ngày nghỉ ngơi thật vui vẻ.

Nhưng mà từ sáng sớm Chung Linh đã ở trong phòng vệ sinh gần hơn hai tiếng đồng hồ mà vẫn chưa chịu ra.

Cũng may Tịch Duy An đã chở Tiểu Dịch Thần và Giai Ý ra ngoài mua đồ

chơi,nếu như anh biết cô tự nhốt mình trong phòng tắm đã gần hai tiếng, chắc chắn anh sẽ không do dự mà xông vào.

Trong phòng tắm,Chung Linh lặng người đứng trước gương,ánh mắt bần thần nhìn chằm chằm vào que thử thai đang ở trên tay cô.

Trên đó hiện rõ rệt hai vạch đỏ rực.

Cô không hề đoán sai.Quả nhiên cô đã mang thai.

Từ sau khi anh đi công tác trở về, cô luôn cảm thấy trong người không được khỏe, cứ luôn buồn nôn, không muốn ăn.

Cô đã từng mang thai, nên cô hiểu được dấu hiệu này.Nhưng rõ ràng tuần trước, cô đã thử que một lần, còn đi gặp bác sĩ vào sáng sớm, sau khi anh đuổi cô sang phòng khác ở.Kết quả cô không hề có thai.

Nhưng mà.... Tại sao bây giờ lại có? Có phải là đã nhầm lẫn gì không?

Suy nghĩ đến đây,Chung Linh liền lấy thêm ba que thử thai.Rồi lập tức thử thêm vài lần nữa.

Sau hơn nửa tiếng đồng hồ, kết quả cũng như vậy.Cô thật sự đã mang thai.

Cô lại có con với anh.Đây là chuyện vui, nhưng sao trong lòng cô lại cảm thấy bất an.

Không biết nếu như anh biết anh và cô lại có thêm con,anh có gì vậy mà hàn gắn tình cảm giống như trước đây với cô không?

Cô phải nói chuyện này với anh như thế nào? Nói bây giờ....Hay là để sau ngày ra mắt sản phẩm, tạo bất ngờ cho anh?

Không được... Cô phải đi đến gặp bác sĩ, bây giờ cũng chưa thể chắc chắn rằng cô đã mang thai.

Chung Linh! Em có trong đó không?"

Lúc này giọng nói của Tịch Duy An đột ngột vang lên, làm tan đi những suy nghĩ trong đầu cô.

Chung Linh lập tức nhanh chóng thu dọn tất cả que thử thai, rồi bỏ hết vào bồn cầu.Sau đó cô quay lại trước gương, chỉnh sửa dáng vẻ của mình.Để anh không thể phát hiện điểm bất thường của mình, cô bèn thoa một chút son lên môi.

Tầm vài phút sau, cô mới mở cửa đi ra.

Tịch Duy An quan sát nhìn cô, giọng điệu có chút lo lắng liền hỏi.

"Em làm sao vậy?

Chung Linh lắc đầu, cười đáp.

"Không có gì"

Tịch Duy An đưa tay ôm là lấy mặt cô.

"Từ khi anh đi,là em ở trong đó suốt sao.Có chuyện gì phải không?"

Chung Linh mở mắt to nhìn anh, cảm giác chuyện gì của cô, dường như anh cũng có thể biết.

"Em...." Cô ngập ngừng không biết có nên nói cho anh nghe về chuyện cô mang thai không?

Tịch Duy An nhìn cô rất lâu,một giây sau liền hạ mỗi xuống.



"Chung Linh! Anh yêu em.....

Chung Linh ngạc nhiên với câu nói của anh, còn chưa kịp phản ứng thì anh đã cúi đầu xuống hôn lên môi cô.

Nụ hôn ban đầu chỉ là lướt nhẹ, nhưng Chung Linh cảm giác như anh đang muốn nuốt chửng môi cô.Anh khiến cô có chút khó thở, đến khi cô không thể chịu nổi, bất đắc dĩ cô mới đẩy anh ra.

Tịch Duy An vô tình mất thăng bằng lùi lại vài bước.Thấy mình đã hơi mạnh tay,Chung Linh liền nhanh chóng bước đến, cất giọng áy náy.

"Anh không sao chứ? Em xin lỗi!".

Tịch Duy An mỉm cười,anh nắm lấy tay cô.

"Có gì đâu mà em phải xin lỗi." Anh đưa tay chạm vào môi mình đang dính một chút son của cô,sau đó anh lại tiếp tục chạm lên môi cô, nhẹ nhàng nói "Vị son có mùi dâu, vừa thơm vừa ngọt".

Chỉ có anh mới biết được trong đầu anh đang suy nghĩ gì và lý do tại sao anh lại có thái độ này với cô.

Nhớ lại buổi sáng hôm nay,khi anh vừa bước ra khỏi nhà đã gặp Thẩm Tư Niệm.

Cô ta đã nói với anh, là đã biết mẹ ruột của Tiểu Dịch Thần là ai và chuyện anh đã gian dối năm đó, cô ta cũng đã biết.

Lời nói của cô ta, chẳng khác nào là đang hâm doạ anh.

Nhưng anh biết, nếu khi Chung Linh biết hết tất cả sự thật.Anh chắc chắn cô sẽ không tha thứ cho anh và cũng có thể vì chuyện giận nhau mấy ngày qua mà cô có cớ ly hôn với anh.

Khi anh còn đang suy nghĩ, thì lúc này Chung Linh đã ôm lấy anh.

Gương mặt cô rạng rỡ,vui vẻ nói.

"Ông xã, chúng ta có thể trở về như trước được không? Anh đừng giận em nữa,em biết mình đã sai và anh không chấp nhận là đúng..... Nhưng mà em thật lòng yêu anh, không hề có ý đồ xấu xa.Chúng ta gạt hết mọi chuyện, yêu nhau như trước được không anh?"

Tịch Duy An nghe xong, vẫn giữ nguyên nét mặt lạnh, nhưng tay thì đã vòng qua ôm lấy eo cô.

Thấy anh nhìn mình mà không hề có một chút phản ứng, Chung Linh đưa tay chạm vào mặt anh,ánh mắt rũ xuống.

"Anh muốn như thế nào mới hết giận em...Dù sao chúng ta cũng đã giận nhau hơn một tuần rồi!"

Nghe đến đây, Tịch Duy An bất chợt cúi thấp đầu xuống, thì thầm vào tai cô.

"Chúng ta giận nhau chỉ ban ngày thôi, còn ban đêm chẳng phải chúng ta vẫn sinh hoạt bình thường sao?"

Chung Linh đương nhiên hiểu ngay câu nói của anh.Mặt cô nhanh chóng đỏ ứng lên.

Nhờ anh nhắc đến, cô mới trực nhớ.Không biết cô đã mang thai khi nào, nhưng mà từ giờ trở đi, cô nên không cho anh đụng vào cô, để tốt cho đứa bé, cô cần phải tránh xa anh ra.

Nhìn gương mặt vừa đỏ của cô, Tịch Duy An lại không kiềm chế cúi đầu xuống, vùi mặt vào cổ của cô, giọng anh khàn khàn.

"Muốn anh hết giận, thì em phải hứa với anh một chuyện".

Chung Linh giựt mình, vội đưa tay kéo anh ra, không do dự liền gật đầu.

"Là chuyện gì.... Chuyện gì em cũng hứa với anh".

"Cái này là em nói đó."

Chung Linh không biết anh sẽ bắt cô hứa điều gì, nhưng để được anh tha thứ, chuyện gì cô cũng bằng lòng.Vì bây giờ cô không vì mình thì cũng phải vì Giai Ý, vì đứa bé trong bụng của cô.

Nhưng cô cũng phải thừa nhận, mình không thể nào sống mà thiếu đi người đàn ông này được.

Tịch Duy An nở một nụ cười ấm áp, nhìn cô nghiêm túc nói

"Từ giờ trở đi, nếu như có bất kỳ chuyện gì,lỗi của anh hay của em....Anh cũng không muốn nghe hai từ "Ly Hôn".Cho dù anh và em sau này có bất kỳ nguyên nhân nào dẫn đến chúng ta không còn yêu nhau nữa, thì anh cũng mong anh và em trong phương diện vẫn còn là vợ chồng với nhau.Nếu sau này anh có chết trước em, thì tất cả tài sản anh đều để lại hết cho em...anh còn ....

"Này.... Thôi đi nha"

Khi Tịch Duy An vẫn còn chưa nói hết, thì Chung Linh đã đưa tay lên bịt miệng anh lại.Nét mặt hầm hầm nhìn anh.

"Tại sao anh lại nói chuyện gỡ ở đây? Anh không được chết,anh phải thật khỏe mạnh sống với em.Còn nữa,cho dù sau này anh hết yêu em, thì em cũng vẫn yêu anh....Em yêu anh đến suốt đời suốt kiếp"

Dứt lời, cô úp mặt vào ngực anh, làm nũng với anh giống như một đứa trẻ.

"Anh đã nói sẽ yêu thương, bảo vệ em mãi mãi sao... Vậy cho nên,anh đừng thay lòng.Em yêu anh nhiều lắm!"

Tịch Duy An nghe xong, liền ghì chặt thân thể bé nhỏ của cô vào lòng.

"Anh cũng yêu em rất nhiều...Anh sẽ không thay lòng,em hãy yên tâm".



Vợ của anh xinh đẹp vừa đáng yêu như thế này,anh làm gì còn tâm trí thay lòng được nữa.Mỗi một phút một giây, trong đầu anh liền hiện hình bóng của cô,anh chưa bao giờ nghĩ mình lại có tình cảm nhiều đến vậy với một cô gái.

Có lẽ bây giờ anh đã nhận ra, cảm giác của anh đối với cô là yêu, vì yêu anh mới chiếm hữu cô.Muốn cô không thể thoát khỏi tay anh.

Đổng Sự Kim hôm trước nói đúng.

Anh từng qua lại rất nhiều cô gái và cũng cho ông ta qua lại với họ, được chạm vào người phụ nữ của anh.

Nhưng đối với Chung Linh,anh có một sự chiếm hữu mãnh liệt.Anh không thích ai nhìn cô, cũng căm ghét ai đó chạm vào người cô.Chung Linh là của anh, là người con gái anh yêu nhất trên đời.Anh không cho phép bất cứ ai có thể mang cô đi ra khỏi anh.

Một lát sau.

Tịch Duy An liền đưa ra một tờ giấy.

"Em ký vào đi".

Chung Linh khó hiểu, cầm lấy nó,nhìn anh hỏi.

"Cái gì vậy?"

"Là Hiệp Ước Không Ly Hôn" Anh nhìn cô cười nhẹ.

Chung Linh kinh ngạc, nhìn vào tờ giấy trong tay.

"Hiệp ước không ly hôn, có cái này nữa sao?"

"Có chứ...Anh vừa mới lập nó vào sáng nay.Và tất nhiên nó không có điều lệ vi phạm hiệp ước, dù em có ký hay không thì suốt đời em cũng không thể chạy thoát được với danh phận là vợ của anh .

Nghe anh nói xong, Chung Linh lập tức chửi thầm anh là kẻ xấu xa trong lòng.Cái này chẳng khác gì là giấy bán thân, nhưng giấy bán thân còn có thể chuộc được, còn cái này thì.... Chắc kiếp sau cô mới thoát khỏi anh.

Thế mà việc làm này của anh lại khiến cô rất thích thú,ngay sau đó không do dự liền ký vào.

******

Phương Uyển Như hôm nay có hẹn với một người trong nhà họ Tịch, nhưng điều khiến cô nghi ngờ đó là điểm hẹn lại không sang trọng, chỉ là một tiệm trà lề đường nhỏ, trong lòng cô đương nhiên cảm thấy bị sỉ nhục.

Đường đường cô cũng là một tiểu thư, dù cho gia đình cô bây giờ có thất thế một chút, nhưng cũng còn rất nhiều mối quan hệ trong xã hội.Lỡ có người quen nhìn thấy, không biết cô phải ăn nói như thế nào nữa đây.

Nhưng vì mục đích riêng của mình, cô cũng phải hạ mình đến đó.

Đến điểm hẹn, Phương Uyển Như phát hiện người đó đã đến trước cô, còn ăn mặc khá kín đáo.Cô nhanh chóng bước đến.

"Tại sao anh lại hẹn tôi đến chỗ này?"

Người đàn ông đó ngẩng đầu lên, gương mặt hoàn toàn hiện ra trước mắt cô.

Không ai khác chính là Tịch Đình Kiên.

Tịch Đình Kiên nhếch môi,anh đi thẳng vào vấn đề chính.

"Tối hôm nay là thời điểm thích hợp để cô thay thế vị trí của Chung Linh".

"Gì cơ?" Phương Uyển Như kinh hãi, cô căng thẳng hỏi." Ý anh là sao? Có phải anh đã có kế hoạch gì không?"

Tịch Đình Kiên nhìn cô.

"Tối hôm nay Duy An có buổi xã giao với các quan chức rất lớn, tôi sẽ đề nghị cho cậu ta đưa cô đi cùng.Trong lúc làm việc,Duy An đều rất tập trung, sẽ không phát hiện cô làm gì.Mọi chuyện ở đó tôi đã sắp xếp, cô chỉ chờ cơ hội lên giường với cậu ta....Tôi biết Duy An là người có trách nhiệm, cậu ta sẽ không để cho cô thiệt thòi.Nếu như lần này cô có thể khiến mình mang thai, đó cũng chính là cơ hội tốt của cô".

Phương Uyển Như sững người.

Nghe xong câu nói của anh, nét mặt cô có chút lo lắng.

Mang thai sao?

"Tôi có thể làm được không?"

Gương mặt Tịch Đình Kiên hoàn toàn trở nên lạnh lẽo,anh hắng giọng.

"Mọi chuyện tôi đã lên kế hoạch, chỉ chờ cô thực hiện cuối cùng.Nếu thành công, vị trí phu nhân chủ tịch chắc chắn sẽ được thay thế.Xét về thân phận, thì cô xứng đáng làm con dâu nhà họ Tịch hơn là Dịch Chung Linh".

Ngoài mặt thì Tịch Đình Kiên có vẻ rất tự tin, nhưng thật ra trong lòng anh không mấy khả quan kế hoạch này.Nếu như quay trở lại một tuần trước,anh chắc chắn sẽ không lo ngại mối quan hệ của Tịch Duy An và Chung Linh xảy ra xung đột.Nhưng mà mọi chuyện không đơn giản như vậy,khi lúc này anh đã biết mẹ ruột của Tiểu Dịch Thần là ai.

Anh cũng không ngờ, Tịch Duy An, một đứa cháu mà lúc trước anh có chút khinh thường, không có chút bản lĩnh để giữ được món đồ yêu thích. Vậy mà lập ra kế hoạch lừa dối một cô gái chỉ chưa đầy hai mươi tuổi đến tận bây giờ.

Hoá ra, không phải là Tịch Duy An thua anh, mà là chẳng qua những thứ đó không hề quan trọng trong mắt cậu ta.

Chỉ có duy nhất lần này, Tịch Duy An đã bất chấp tranh giành Chung Linh với anh.Thì ra đây mới là thứ quan trọng với cậu ta
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.