Buổi trưa,Chung Linh và Tạ Thiên Duật vừa mới đi làm bên ngoài trở về.Cả hai nghĩ bây giờ cũng đã là giờ nghỉ trưa,bèn đến căn tin của công ty để ăn trưa.
Hai người ăn được một lúc, thì bỗng nhiên xuất hiện Đổng Sự Kim, ông ta liền đặt đồ ăn xuống bàn hai người.
Chú ý: Đổng Sự Kim chính là A Hổ bên truyện "Hợp đồng hôn nhân với phù thủy hội hoạ".
Chung Linh từ trước đến giờ luôn có ấn tượng không tốt với Đổng Sự Kim,cho nên ông vừa ngồi xuống, cô đã lập tức đứng lên.
Đổng Sự Kim thấy vậy liền ngăn cô lại.
"Phu nhân Chủ Tịch vừa nhìn thấy tôi, tại sao lại bỏ đi rồi, cô cũng phải nể mặt Chủ Tịch ngồi với tôi một chút chứ!"
"Tôi không có gì để nói với ông" Chung Linh kiên quyết muốn hất tay ông ta ra.
Nhưng đúng lúc này, Tịch Duy An không biết từ đâu xuất hiện,anh đứng phía sau lưng cô bất chợt lạnh lùng cất giọng.
"Có chuyện gì đang xảy ra ở đây?"
Chung Linh nghe giọng nói của anh liền lập tức quay đầu lại, nhưng chỉ chưa đầy một giây sau,nét mặt cô trở nên khó coi khi thấy có sự xuất hiện của Phương Uyển Như.
Đổng Sự Kim không ngại trước mặt Tịch Duy An, ông ta to gan đưa tay nựng cằm của Chung Linh, chợt nói.
"Chủ tịch à! Cậu về lại dạy vợ của mình, tôi chỉ muốn nói chuyện với cô ấy một chút thôi, cô ấy cũng làm khó tôi".
Tịch Duy An nheo mắt lại nhìn vào bàn tay ông ta đang chạm vào cô,anh hừ lạnh một tiếng.
"Bỏ tay ra".
"Tôi chỉ đùa một chút thôi, cậu đừng suy nghĩ gì cả." Ông ta vừa nói, vừa buông tay ra.
Đổng Sự Kim nhìn anh, nhếch môi cười.
"Cậu làm sao vậy.... Trước đây tôi cũng từng chạm vào phụ nữ của cậu giống như vậy mà không phải sao......
"Nhưng đây là vợ của tôi, ông nghĩ ông có tư cách đụng bàn tay dơ bẩn lên người của vợ tôi sao?" Tịch Duy An chợt nghiến răng nghiến lợi nói.
Hai tay không nhịn được liền nắm lấy cổ áo của ông ta,anh chẳng nể mặt ở đây có bao nhiêu người liền hét vào mặt ông ta
"Tôi nghĩ ông từng là cấp dưới của bố tôi,cho nên những việc làm của ông, tôi đều nhắm mắt cho qua.Nhưng thử còn một lần nữa, ông đụng vào vợ của tôi....Tôi sẽ không tha cho ông" .
Dứt lời,anh bước đến nắm lấy tay của Chung Linh.
"Chúng ta đi thôi!"
Chung Linh hoàn toàn sững sờ trước hành động của anh. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy sắc mặt tức giận như muốn đánh nhau của anh, trước đây cũng có lần cô thấy anh lớn tiếng với những người đàn ông đã ăn nói thô lỗ với cô.Nhưng hôm nay dáng vẻ này của anh, quả thật khiến cô có chút run sợ.
Khi Chung Linh còn chưa kịp phản ứng thì đã bị anh lôi đi.
Sắc mặt Phương Uyển Như lúc này đột nhiên trở nên tức giận, cô nhanh chóng đuổi theo Tịch Duy An.
"Chủ tịch,anh không ăn trưa sao?"
Trong lòng cô ta không ngừng chửi thầm Chung Linh, vì đã phá hỏng chuyện tốt của cô ta.
Bước chân Tịch Duy An chợt dừng lại,anh trực tiếp ôm lấy eo Chung Linh quay đầu lại nhìn Phương Uyển Như, lạnh lùng nói.
"Đương nhiên tôi sẽ ăn, nhưng mà với vợ của tôi.... Còn cô, phần ăn của vợ tôi vẫn còn đó.Nếu cô thấy lãng phí thì cứ ăn giùm cô ấy giúp tôi".
Nói xong,anh tiếp tục ôm Chung Linh đi vào thang máy.
Phương Uyển Như nghe câu nói của anh, thì cục tức trong lòng càng lúc càng dâng trào lên.
Một lát sau,cô quay đầu lại.Lúc này Đổng Sự Kim không biết từ lúc nào cũng đã biến mất, bây giờ chỉ còn một mình Tạ Thiên Duật đang ngồi đó.
Dường như câu chuyện từ nãy đến giờ, người đàn ông này không có một chút hứng thú,cho nên anh vẫn bình tĩnh ăn hết phần cơm của mình.
So với Tịch Duy An và Hoắc Thiếu Tiên thì Tạ Thiên Duật cũng được xem là mỹ nam của công ty.Trước đây cô chưa từng để ý anh ta, là vì bề ngoại anh ta khi đó không được đẹp, lại còn để tóc dài, khiến cô cảm giác anh ta giống như người quái dị.
Nhưng mà lần này quay trở lại đây, cô không ngờ người đàn ông này lại có diện mạo ưa nhìn đến thế, thậm chí trông rất là lãng tử, nhẹ nhàng với các đồng nghiệp nữ.Hơn phân nửa nhân viên nữ đang muốn hẹn hò với anh ta, nhưng hình như anh ta không hề có chút cảm giác nào với họ cả.Suốt ngày chỉ nói chuyện công việc, còn lại hay đi chung với Chung Linh.
Không biết anh ta có phải giống như cô, đang để ý Chung Linh và muốn chia rẽ vợ chồng người ta không?
Nhất định cô phải tiếp cận Tạ Thiên Duật, có khi anh ta sẽ giúp ích được cho cô.
Tịch Duy An có tính chiếm hữu rất cao,cho nên khi thấy Đổng Sự Kim chạm vào mặt cô.Anh đã điên cuồng ôm lấy cô vào phòng vệ sinh.Sau đó anh lấy chiếc khăn tay của mình ra và thấm một chút nước, rồi lập tức lau lên mặt của cô.
Tuy nhiên Chung Linh nhìn thấy hành động của anh, thì liền tỏ ra bực bội.Cô đẩy anh ra.
"Anh làm gì vậy? Đừng có chạm vào tôi".
"Tại sao lại không chạm....? Hay cô muốn cho tên đó chạm vào" Anh tức giận quát thẳng vào mặt cô." Tại sao lại ăn trưa ở dưới, nếu cô không ăn ở đó, thì tên Đổng Sự Kim đã không làm như vậy?"
Chung Linh kinh ngạc, tại sao thái độ của anh có vẻ rất kì lạ?
Nhưng mà cô không làm sai, tại sao anh lại trút giận lên người cô?
Sắc mặt Tịch Duy An tức giận đến nỗi đỏ bừng,anh nhìn cô nghiến răng nghiến lợi nói.
"Tôi đã cảnh cáo, cô không được tiếp cận đàn ông.... Cô có biết thân phận của cô đang là vợ của tôi không?"
Từng câu từng chữ của anh như một con dao đâm vào trái tim của cô.Cảm giác như đây không phải là người đàn ông đã từng yêu thương cô,anh khác xa trước đây.
Thấy cô không trả lời, Tịch Duy An mạnh bạo ghì chặt cô vào lòng anh
"Em nên nhớ, chỉ có tôi mới có quyền được chạm vào em...Em là của tôi".
Nói rồi,anh rụt đầu vào cổ cô hít lấy hương thơm trên người cô, sự thỏa mãn khiến anh phải bật ra hơi thở khàn đục.
Nhưng có lẽ bây giờ sự ấm ức làm cho Chung Linh không thấy được biểu hiện của anh trong gương,ngay sau đó cô đẩy mạnh anh ra.
Tịch Duy An bất ngờ, anh còn định tiếp tục lao đến ôm lấy cô lần nữa.Thì Chung Linh đã lập tức ngăn anh lại ra lệnh cảnh cáo.
"Anh đứng lại đó, không được bước tới....Duy An,anh bệnh hoạn quá rồi, tôi không nghĩ anh lại đối xử với tôi như vậy.Thiết nghĩ tôi và anh cần phải có thời gian xem lại cuộc hôn nhân, giữa anh và tôi đã vội vàng kết hôn, nhưng lại không chịu hiểu nhau.... Chúng ta có lẽ dừng tại đây được rồi".
Tịch Duy An trợn mắt lên nhìn cô,mu bàn tay gân xanh gồ lên.Trong lòng khó chịu, cảm nhận cô đang nói đến vấn đề rời xa anh.
"Em dám...."
"Đừng tưởng tôi không dám...Chung Linh này, nói được là làm được.Chẳng phải mấy ngày qua anh không về nhà,cũng là đang tránh mặt tôi sao.Đến nước này rồi, tôi sẽ nói với gia đình về chuyện của chúng ta".
Dứt lời, cô mặc kệ anh sẽ nói gì tiếp theo hay là đang tức giận, cô cũng không quan tâm, lập tức chạy ra thẳng ra ngoài.
Nhưng khi quay người đi, sóng mắt của cô đã không thể chịu nổi.Từng giọt nước mắt lăn dài xuống má.
Cô không nghĩ anh và cô lại đi đến bước con đường này.Cô yêu anh, nhưng lại không thể chấp nhận những gì anh đã đối xử với cô.
Anh đã không nói sự thật,hai ngày qua anh đã đi đâu.Tại sao lại luôn xuất hiện chung với Phương Uyển Như?
Anh có thể đi với người phụ nữ khác, nhưng lại không vui khi nhìn thấy cô đi cùng đàn ông khác.Anh cho cô là gì chứ? Chẳng phải anh đã hứa với cô,sau khi kết hôn chúng ta sẽ sống bình đẳng với nhau sao, có chuyện gì cũng sẽ chia sẻ với đối phương.Vậy mà bây giờ anh lại thất hứa, chuyện hôm trước giữa anh và Phương Uyển Như xảy ra tại văn phòng của anh, không phải cô là không muốn hỏi anh, chỉ là cô muốn xem anh phải giải thích như thế nào.
Thế mà.... Không những anh không giải thích, trưa hôm đó anh còn công khai đi với cô ta ra ngoài.Ai biết được anh và cô ta đi đâu? Cũng có thể hai người đã đến khách sạn, lên giường với nhau khi đó.
Những suy nghĩ này đã đeo bám cô suốt hai ngày qua,anh lại tìm cách không về nhà trốn tránh cô.
Bao nhiêu đó đủ rồi, cô không thể sống với anh thêm một giây một phút nào nữa.
*****
Đêm khuya, nhiệt độ lên cao.
Chung Linh ngủ chập chờn, cả người nặng nề như bị ai đó đè lên.Cô cảm giác dường như có con gì đó đang bò lên người cô.Bầu ngực thì liên tục rung chuyển có phần căng lên, phía dưới thì được nâng lên cao.
Cuối cùng dường như cô cảm nhận được có thứ gì đó rất to lớn đang xuyên thẳng qua người cô.Hơi thở nam tính đầy thỏa mãn lập tức bật lên bên tai của cô.
Cảm giác đau đớn khiến Chung Linh bừng tỉnh dậy.
Cô sững sờ nhìn người đàn ông vừa xuất hiện trong mơ của cô.
Thì ra đây không phải là mơ mà là hiện thực.
Tịch Duy An yên lặng nhìn cô, nhưng phía dưới thì vận động điên cuồng.Căn phòng bất chợt im lặng, chỉ còn âm thanh va chạm với nhau có phần kịch liệt.
Một lúc sau,anh nhẹ nhàng nói.
"Cho dù tôi có giận em, nhưng trong chuyện ấy tôi không thể giận em được"
Chung Linh nhăn mặt, đưa tay để trước ngực anh
"Tại sao anh lại vào đây....? Còn làm..."
"Còn làm chuyện vợ chồng với em nữa đúng không?" Cô chưa kịp nói hết, thì anh đã nói thay cô câu sau.
Chung Linh nghiên đầu, không muốn anh nhìn thấy vẻ mặt khi làm chuyện này của cô.
Tịch Duy An đẩy hông,anh cúi đầu ngậm lấy đỉnh hồng của cô, khàn giọng nói
"Em có biết,khi em ngủ,trong em rất đáng yêu không? Cơ thể em trẻ đẹp lại khiến tôi không cầm lòng được.Tôi chỉ vừa mới chọc một xíu,thì em đã ướt đẫm rồi,thử hỏi một người đàn ông như tôi.... Làm sao có thể buông tha em"
Chung Linh bậm chặt môi nhìn anh với nét mặt ửng đỏ.Được một lúc cô bắt đầu đan tay mình vào tay anh, không thể kiềm nén miệng cô bắt đầu bật ra những âm thanh rên rỉ.
Tịch Duy An sung sướng, vận động càng lúc càng nhanh.
"Uhmm....Nhanh quá....Chậm lại đi". Cô ôm chặt lấy anh, thở hỗn hển.
Tại sao người đàn ông này lại bỉ ổi đến như vậy? Nhưng cô không tài nào từ chối được anh.
Tịch Duy An cong môi cười.
"Đây là hình phạt của em.....Tại sao em lại ngủ ở đây? Ai cho phép em rời khỏi anh, tại sao không ở phòng vợ chồng chúng ta?"
Chung Linh mang dáng vẻ nóng bỏng, cô chủ động hôn lên môi anh, gấp gáp nói.
"Không phải anh nói tôi không được ở chung phòng với anh sao..?"
"Không có anh,em vẫn có thể ngủ ngon đến vậy sao?"Anh tiếp tục hỏi cô
Tịch Duy An ôm lấy cô ngồi dậy,Chung Linh thấy vậy liền hiểu ý anh, cô ngoan ngoãn ngồi trên người anh, bắt đầu chủ động.
Cô nhìn anh, hỏi ngược lại.
"Chẳng phải anh nói tôi không được lại gần anh.Nếu như anh không nhịn được, có thể ra ngoài tìm người nào đó giải quyết, chẳng hạn cô thư ký tươi mới của anh.Tôi sẽ không giận anh đâu".
Nghe đến đây, Tịch Duy An điên tiết ôm lấy cô, một tay ôm lấy mông cô,tay còn lại liên tục xoa nắn ngực cô.
"Tôi không thích.... Tôi chỉ muốn làm chuyện này với em.Cho dù em có muốn ly hôn, thì sau này tôi cũng sẽ đến tìm đến em giải quyết."
Sau một hồi thay đổi tư thế, một lần nữa anh lại chọn đè lên cô để kết thúc trận chiến.
Quái thú to lớn của anh vùi thật sâu vào hạ thân cô, vừa khiến cô hét lên thật lớn,vừa làm cho cô gái này phải rơi lệ cầu xin anh.
"Em biết không.... Tôi luôn thích làm chuyện này với em.Đêm nay để cho em phát hiện,xem như tôi xui.Chứ như những lần trước,em không thấy mình ngủ trong phòng này không thấy mình bị ma đè sao?"
Chung Linh giật mình.
"Là anh sao?"
Có nghĩa là từ khi cô dọn vào đây, thì đêm nào anh cũng làm vậy với cô.Vậy là những ngày qua anh đều trở về nhà, không hề ngủ ở ngoài.
Tịch Duy An bật cười lớn.
"Tất nhiên, ngày mai quay trở về phòng.Nếu không sáng nào,em phải thức dậy với bộ dạng đầy mệt mỏi".
Câu nói vừa dứt, Tịch Duy An cảm nhận cơn ham muốn của anh vẫn còn chưa dứt.Anh không nhịn được liền ôm lấy cô ngồi dậy.
"Làm gì phải chờ đến ngày mai, chúng ta quay trở về phòng mình làm thêm một hiệp nữa.Anh vẫn muốn em ...Bà xã"
Chung Linh hoảng hốt, còn chưa kịp phản ứng anh đang ôm cô đi về phòng.Cuộc triền miên ngay sau đó lại tiếp tục.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]