Tịch Duy An không biết được em gái của mình đã đi đâu, nên anh đã lều mình lái xe đến nhà của Tạ Thiên Duật.
Anh nhấn chuông rất lâu không thấy ai ra mở cửa thì liền đập cửa gọi lớn.
"Tạ Thiên Duật! Cậu có ở nhà phải không? Mau ra đây....
Bên trong căn nhà,sau một hồi tình cảm.Tạ Thiên Duật đang ôm chầm lấy
thân thể mềm mại của Mộ Vân,hai người còn chuẩn bị đi vào giấc ngủ, thì bất chợt tỉnh giấc vì tiếng hét bên ngoài.
Mộ Vân dựa vào người anh, mệt mỏi nói.
"Giờ này còn ai đến vậy anh?"
Tạ Thiên Duật nhíu mày, gương mặt tỏ ra khó chịu.Dạo gần đây Mộ Vân luôn bị mất ngủ, đêm nào anh cũng phải cố gắng dỗ cô ngủ, đêm nay khó khăn lắm cô mới ngủ được một chút, vậy mà không biết tên nào đã đến phá đám.
Anh khẽ cúi đầu xuống vuốt ve gương mặt cô.
"Không có gì đâu,em ngủ đi..... Ngày mai chúng ta sẽ đi đăng ký kết hôn".
Lúc này anh đang định ngồi dậy, nhưng bàn tay Mộ Vân lại ôm chặt lấy anh.Cô vùi mặt vào vòm ngực anh.
"Có thật anh muốn cưới em không...? Mộ Vân này.... Không đáng để anh phải cưới về làm vợ,em....em..."
"Không được nói nữa....Em đã làm biết bao nhiêu chuyện vì anh.Tạ Thiên Duật không cưới em thì cưới ai.Với lại người anh yêu là em" Tạ Thiên Duật mỉm cười, hôn lên môi cô ngăn chặn những lời nói không hay của cô.
Anh đã suy nghĩ rất kỹ rồi.Thời gian này anh thật sự rất bất an,anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-uoc-chiem-huu/3721172/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.