Tịch Duy An hừ lạnh một tiếng.
"Nếu cậu không tin có thể đi điều tra, hộp đêm mà mẹ cậu từng làm đến giờ vẫn còn.Cậu có thể đến đó tìm hiểu,xem mẹ của cậu là người như thế nào".
Tạ Thiên Duật trừng mắt nhìn anh.
"Anh nói với tôi những điều này còn có ý nghĩa gì không...? Mẹ tôi đã chết rồi!"
"Còn chứ!"
Tịch Duy An dập tắt điếu xì gà.
"Có phải cậu đang muốn kết hôn với Mộ Vân sao?"
"Muốn biết gì cô ấy?" Tạ Thiên Duật tỏ vẻ nghi ngờ,hai tay siết chặt lại, trong đầu anh luôn xuất hiện hình ảnh Tịch Duy An và Mộ Vân từng lên giường với nhau.
Đó là chuyện mà anh chưa bao giờ quên,anh khó chịu,anh ghen tuông, thậm chí anh muốn giết Tịch Duy An ngay lúc này.
Tịch Duy An bật cười lớn.
"Cậu ghen sao...? Nếu như năm xưa,tôi quyết tâm giữ tình cảm của mình, không chừng giờ phút này cô ấy vẫn còn ở bên cạnh tôi đấy!"
"Anh chưa từng trân trọng cô ấy.Nếu anh muốn thì đã không bỏ rơi cô ấy....Anh và bố của anh rất giống nhau, đều bỏ rơi người phụ nữ bên cạnh mình khi gặp được đối tượng khác"
Tịch Duy An thở dài, điều không muốn nói anh cũng bắt buộc phải nói.
"Phải....! Tôi từng rung động với Mộ Vân, thậm chí còn có ý định kết hôn với cô ấy,nếu như Bạch Nguyệt Quang của tôi không xuất hiện ngay vào thời điểm đó".
"Ý của anh là...?"
Tịch Duy An nghiên đầu qua nhìn anh ta nhàm chán gật đầu.
"Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-uoc-chiem-huu/3721424/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.