Mắt thấy sắp đại công cáo thành rồi, Nhị thiếu gia bất luận thế nào cũng không thể để việc này bị lật ngược lại được. Lúc này đứng ra: “Mẹ, trên đời này nào có chuyện như vậy? Cũng đã thành thân rồi, còn có chuyện gì không thể nói bên gối? Theo con thấy, chỉ có đầu óc bị úng nước rồi mới nghĩ ra cái cách dùng bồ câu đưa thư đi thư lại như thế? Không cần nghi ngờ nữa, đây rõ ràng là Tứ đệ không tiếp nhận sự thật nên mới bịa chuyện để giúp Tứ thiếu phu nhân thoát tội!”
Nhị thiếu gia nói cũng không phải không có lý, phu nhân nhíu chặt mày, ngẩng đầu nghiêm giọng nói: “Dật Phàm, chuyện con nói đúng là vô cùng khó tin, con có cách nào chứng minh mọi chuyện đều là thật không? Nếu chứng minh không được, vợ của con làm sai mà con lại còn bao che thì gia pháp này con cũng có phần đấy!”
Tề Dật Phàm mặt không đổi sắc, tim không đập loạn, trầm ổn đáp lại: “Dật Phàm hiểu rõ, nếu Dật Phàm không thể chứng minh chính mình điều mình nói là sự thật, Dật Phàm cam tâm tình nguyện cùng chịu phạt theo gia pháp với Tử Kỳ.”
“Được, vậy con chứng minh cho mọi người xem đi!”
Tề Dật Phàm đưa tay đưa đến trước mặt Hạ Lan Tử Kỳ, nhẹ giọng nói: “Còi ngọc đâu?”
Nghe hắn nhắc tới còi ngọc, Hạ Lan Tử Kỳ trong lòng chấn động, không đúng! Nếu hắn vì cứu mình mà tự nhận là Hoa Tranh, thì sao có thể biết Hoa Tranh đưa còi ngọc cho mình?
Gặp Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-phung/3043073/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.