Không đợi Hạ Lan Tử Kỳ mở miệng, Tề Dật Phàm giành biện bạch thay nàng trước: “Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng! Căn bản không có chuyện như vậy!”
Phu nhân vẻ mặt nghiêm nghị, hơi nâng tay: “Dật Phàm, con đừng kích động, cứ để Tử Kỳ tự nói ra đi!”
“Tử Kỳ không có tình nhân ở bên ngoài! Thỉnh mẹ chồng hiểu rõ!” Việc này rắc rối phức tạp, không phải một câu hai câu nói là có thể nói rõ ràng, huống hồ việc này, cũng không thể để cho họ biết được vì thể nàng mặt không biến sắc, kiên quyết phủ nhận!
“Thấy tứ thiếu phu nhân cũng rất thật thà, có lẽ sẽ không làm ra chuyện như thế đâu?” Tứ di nương có chút không tin, nói khẽ với đại thiếu phu nhân thấy đại thiếu phu nhân không tỏ thái độ gì, bà lại quay đầu hỏi Tam di nương: “Ai, tỷ thử nói xem?”
“Có câu nói như thế nào nhỉ? Đúng rồi, tri nhân tri diện bất tri tâm! Ta có biết gì đâu mà dám nói?” Tam di nương ôn hoà đáp lại.
Bọn họ đứng ở cạnh đó châu đầu chụm tai, bàn luận sôi nổi về chuyện này. Phu nhân nhăn mặt, hít sâu một hơi, cầm lấy chén trà trên bàn, đem tờ giấy đặt dưới chén trà: “Mẹ chồng cũng tưởng tin cô trong sạch, là con dâu tốt của Tề gia và cũng sẽ không làm chuyện bại hoại phá hỏng nề nếp Tề gia, nhưng còn cái này cô giải thích thế nào?”
Chẳng trách phụ nhân lại thẩm vấn nàng, thì ra là có chứng cớ. Hạ Lan Tử Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-phung/3043071/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.