Gấu áo theo ngón tay bị vén lên.
Một đoạn bụng nhỏ phẳng lì lộ ra, bầu trời u ám ngoài cửa xe bị mưa làm nhòe đi, khiến cho mảng da trắng bóc ấy càng thêm chói mắt.
Giữa mày Diêm Xuyên Bách giật giật, tầm mắt theo bản năng dời đi chỗ khác.
Ngón tay anh gõ nhẹ lên vô lăng rồi nhanh chóng quay mặt trở về. Anh mỉm cười, bộ dạng thản nhiên: "Được thôi, vậy cậu tự chứng minh xem."
Kỳ Hòa nhấc mí mắt lên, bình tĩnh gọi hệ thống: Ê hệ thống, ý anh ta là bảo tao tự kiểm tra á? Sao tao thấy Diêm Xuyên Bách này chẳng đứng đắn gì hết vậy...
Hệ thống lạnh lùng nói: [Vậy để anh ấy làm thì đứng đắn chắc?]
Nó không muốn nói chuyện nữa, thật ra ngay từ lúc Kỳ Hòa kéo áo lên, tình hình đã lệch khỏi quỹ đạo rồi.
Diêm Xuyên Bách vẫn nhìn chằm chằm, không hề chớp mắt.
Tiếng mưa bao trùm bốn phía, ánh mắt kia xen lẫn rét lạnh và nguy hiểm.
Kỳ Hòa không ghẹo hệ thống nữa, chống tay ngồi dậy. "Cạch", đầu tiên cậu tháo dây đeo chiến thuật ra, sau đó giơ tay kéo áo thun lên. Tầm mắt lập tức bị che đi, cánh tay lỡ "bụp" một phát vào cửa kính.
Cậu thở hắt một cái, mồ hôi dọc theo ngực chảy xuống.
Đột nhiên, một bàn tay bắt lấy gấu áo đang bị cậu kéo lên lôi xuống lại ——
Tầm mắt lập tức sáng rõ.
Chỉ thấy Diêm Xuyên Bách vừa thu tay về, mắt nhìn thẳng phía trước, vẻ mặt thờ ơ, loé lên chút chán ghét: "Phiền phức."
Nói rồi anh khởi động xe, cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-cach-roi-tu-bien-tu-dien-thoi/5213711/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.