Một sự im lặng kéo dài tròn chỉnh mười giây.
Sau hồi lâu, họng súng kề bên eo cậu mới khẽ dịch ra.
Diêm Xuyên Bạch rời khỏi người cậu, thân hình cao lớn nhoáng cái đã đi đến chỗ bàn làm việc, ngay sau đó "tách" một tiếng, cả căn phòng sáng lên.
Kỳ Hòa giành lại được hơi thở, ngồi dậy nhìn sang.
Diêm Xuyên Bạch đang dựa vào bàn làm việc, châm một ngọn đèn dầu.
Những ngón tay thon dài xoay nhẹ cái chụp đèn, hàng mi đổ bóng lờ mờ dưới mắt, bộ dạng lười nhác, khó nhìn thấu tâm tư.
Kỳ Hòa ngồi dậy khỏi sô pha: "Ê hệ thống, đoạn kịch này đã kết thúc chưa vậy?"
Từ lúc cậu chọn 'trộm người', hệ thống đã sốc đến đứng hình luôn rồi, giờ nó mới hoàn hồn lại, toàn bộ hệ thống đều run rẩy: [Chỉ có năm giây kịch bản thôi, ngài không thể chọn cái gì tốt hơn để trộm à!?]
"Đã dính đến chữ 'trộm' thì làm gì có cái nào tốt được chứ."
Kỳ Hòa lắc đầu, "Trộm nghe? Trộm nhìn? Hay trộm lấy nửa ngày nằm phè hả?"
[Ngài có thể trộm sách mà.] Hệ thống cắn răng chịu đựng, mặt đỏ lên, [Chuyện đọc sách ấy, cũng đâu xấu đâu.]
"..."
Khi hai bên đang tranh luận, Diêm Xuyên Bách đã đặt đèn dầu lên bàn, xoay người lại: "Định giở trò xấu với tôi?"
Hắn khoanh tay, "Thật không? Nói tôi nghe kế hoạch của cậu đi."
Kỳ Hòa nhìn thẳng: "Này hệ thống, anh ta còn chưa chuyển tao 50 mà."[1]
[1] có thể hiểu là chưa chuyển tiền mà đòi nhỏ trả lời á [...] Chốc lát, dưới ánh nhìn đăm đăm của Diêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-cach-roi-tu-bien-tu-dien-thoi/5213712/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.