Sau khi chắc chắn cô đã rời đi, hắn chạy lên phòng học của cô để tìmcách trả thù. Nhìn trong đống sách vở của cô cũng đủ để hắn biết môn học ưa thích của cô là môn Toán. Ngước nhìn cái thời khóa biểu của cô,chẳng hiểu sao hắn khẽ cười, khi nãy điện thoại cô đặt hình nền là hắn,giờ trong phòng cô, ngay cả cái thời khóa biểu cũng là hình hắn. Hắnkhông hiểu sao cô lại cuồng hắn như vậy nhưng lần đầu tiên hắn có cảmgiác hãnh diện. Hắn lôi vở Toán ra, ngày mai cô không có tiết Toán cũngkhông sao vì ngày kia cô lại có. Hắn bắt đầu dùng bút bi vẽ vẽ tôi tô,khoảng 10 phút sau hắn mãn nguyện nhìn tác phẩm mình vừa hoàn thành,mang đậm tính nhân văn và đặc sắc. Hắn cất quyển vở lại chỗ cũ cho cô,lôi ra từ trong ngăn bàn cô toàn giấy vệ sinh, hắn bật cười, cô dã manthật, giấu sạch giấy vệ sinh để cho hắn khốn khổ. Hắn cười nham hiểm, có vẻ trả thù vậy hơi bị nhẹ nhàng, hắn lôi giấy vệ sinh quăng quật lungtung, ném khắp mọi nơi trong phòng cho đến khi cái phòng vệ sinh ngổnngang toàn giấy vệ sinh mới khiến hắn cảm thấy hài long. Lục tủ của côlôi ra cái quần sooc của bố cô cùng với áo phông của tên Trí Hiếu đểlại, hắn vui vẻ đi vào Washington City thay quần áo. Lúc đó tại một nơikhác… Tôi hí hửng mua 3 suất cơm sườn rồi ngồi lên xe để con Phương chởvề nhà.
- Em về rồi đây! – Tôi vui vẻ chạy vào cười tươi vớihắn. Thấy hắn đã thay quần áo cũng không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-ngoc-cua-ngoi-sao/63418/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.