Sau một hồi khóc lóc sụt sùi đòi ở lại, cuối cùng Thiên bị tôi phũ phàng đạp ra khỏi nhà trong trận cười của mọi người.- Em nhỡ nhẫn tâm như vậy sao? - Khi tôi chuẩn bị đóng của, anh còn hỏi tôi một câu.
- Ờ! - Nói tồi tôi thẳng tay đóng cửa.
Con Phương đã ngủ, tôi cũng mệt mỏi không ngần ngại mà lăn ra sô pha đánh một giấc.
Hắn ngắm cô ngủ, bất giác nở nụ cười. Trông cô thật đáng yêu.Trong tin hắn tự nhiên như bị 1 con chuột gặm. Có cảm giác gìđó rất khó tả. Hắn cảm thấy cô thật sự rất quen, nhưng lạikhông nhớ cô là ai. Chợt cô mở mắt mơ màng nhìn hắn. Đôi mắtnâu đen có gì đó rất buồn. Cô chồm dậy ôm lấy hắn, ôm rấtchặt, lại còn dụi dụi vào lồng ngực hắn.
- Ôm anh ấm quá. - Giọng nói mơ màng của cô làm tim hắn lại có con chuột gặm.
- Đừng lợi dụng sàm sỡ tôi. - Hắn cố giữ mình bình tĩnh, lạnh lùng nói với cô.
Tôi tỉnh cả ngủ, tròn mắt nhìn hắn. Phụt. Chuyện gì đang xảy rathế này? Tôi... Tôi... Mắt tôi bất giác long lanh. Lau nước mắt,tôi đang được ôm thần tượng.
- Thu bản mặt dê xồm lại giùm. - Hắn làm tôi muốn hộc máu. Có cảm giác tức. Phải! Rất tức!
- Tôi không có thú tính với anh! - Tôi điên, bò dậy đi thẳng vào bếp.
- Ờ. - Hắn đáp lại, vẻ dửng dưng.
Con dở Phương dậy cũng là lúc tôi chuẩn bị xong bữa tối. Tôi saukhi suy nghĩ kĩ, sự hâm mộ của tôi đã bị sụp đổ. Cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-ngoc-cua-ngoi-sao/63417/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.