Sáng sớm tiếng lách cách không ngừng vang lên kèm theo tiếng than thở của Như Ngọc cùng với tiếng hách xì liên tục của Như Nguyệt.
– Còn lột đến chừng nào chứ?
– Thêm một chút nữa đi, đem nhiều một chút, nếu ném không trúng thì còn có mà ném lại – Trước lời than của Như Ngọc, Như Nguyệt bèn khuyên nhủ – Bà chỉ lột vỏ thôi, tui mới là khổ nè, bầm hết mớ tỏi này muốn nhũn mũi luôn. Không thấy tui hắt xì liên tục à. Hay bà muốn đổi công việc với tui.
Như Ngọc nghe vậy liền bĩu môi lườm Như Nguyệt một cái , rồi lại cặm cụi lột vỏ tỏi, tay làm miệng vẫn hậm hực nói:
– Biết vậy mua tỏi lớn, mua toàn tép tỏi nhỏ, lột gần chết luôn.
– Là ai khăng khăng bảo mua tỏi nhỏ vậy chứ hả ?
– Tui đâu có biết bà mua để làm mấy cái chuyện thất đức này chứ.
– Gì mà chuyện thất đức.
– Còn không phải à. Chẳng phải bà làm cái này là để dìm hàng trai đẹp à?
– Con mắt bà để đâu mà thấy cái tên quần lót rùa đó là trai đẹp vậy hả – Như Nguyệt phản bác ngay lời của Như Ngọc, cô làm ra bộ dạng mắc ói khi cho rằng Viễn Hinh đẹp trai – Cái tên đó mà đẹp à, ình xin đi. Ăn mày tắm rửa xong còn đẹp trai hơn tên này gấp mười lần đó.
– Có bà mới đi rửa mắt đó – Như Ngọc hừ mũi nói – Tiêu chuẩn trai đẹp của tui rất cao, nhìn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-map-can-thi-va-quan-lot-rua/2126203/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.