Trong một căn phòng vip sang trọng, Viễn Hinh với vẻ mặt tối sầm tức tối, nắm chặt chai bia trong tay mình, ghiến răng ghiến lợi hận đến mức muốn giết người vô cùng.
– Là sinh viên trường mình hả. – Đăng Khôi cố nhịn cười sau khi nghe Viễn Hinh kể lại câu chuyện đụng độ rồi bị đá mấy cước kia, cố gắng lắm mới lên tiếng hỏi được.
– Ừ. – Viễn Hinh tức giận hừ mũi đáp.
– Có nhìn thấy mặt hay không? – Đăng Khôi trầm mặt hỏi, trong lòng không khỏi thương cảm cho cái kẻ to gan xấu số kia, chọc ai không chọc, lại chọc nhầm cái tên Viễn Hinh này. Tuy rằng Viễn Hinh không đánh con gái, nhưng mà là chưa có ai cả gan dám chọc giận cậu ta cả. Nhưng Đăng Khôi chưa bao giờ thấy Viễn Hinh tức giận như lần này cả, xem ra lần này dù là con gái cũng khó tránh thoát.
– Không để ý kỹ lắm, chỉ biết đó là một con cận thị mà thôi – Viễn Hinh đập mạnh chai bia xuống mặt bàn bằng kính tạo ra âm thanh vang dội, cũng my đây là loại kính dày khá chắc chắn mới không bị bể, còn cái chai đã huy hoàng có một vết nứt.
Viễn Hinh hận bản thân mình đã không để kỹ cái con nhóc đó, để bây giờ muốn tìm con nhóc đó cũng không biết đường mà tìm. Nhìn tới nhìn lui, có khá nhiều cô nàng đeo mắt kính, đến bộ đồ cậu còn không nhớ là mặc gì nữa là. Vốn từ xưa đến nay, ngoài Diệp Hân ra thì cậu không để mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-map-can-thi-va-quan-lot-rua/2126202/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.