Edit: Chow.
Thời điểm Chu Tầm về đến nhà, trong nhà không có lấy một bóng người. Tần Vũ Thăng vẫn chưa về.
Anh nhìn điện thoại, phát hiện tin nhắn cuối cùng vẫn dừng ở cái tin nhắn anh gửi khi trước.
Tuy bận tăng ca đến mức chưa ăn tối, nhưng đã quá giờ cơm... hiện tại anh cũng không thấy đói. Chỉ là lâu lâu lại không ăn đúng đủ bữa, dạ dày lại râm ran đau.
Anh uống một viên thuốc, cầm điện thoại lên gửi đi một tin nhắn.
Xong xuôi, anh để điện thoại xuống rồi vào phòng tắm.
Lúc tắm xong, đồng hồ đã điểm qua mười hai giờ đêm. Điện thoại sạc ở đầu giường vẫn không có động tĩnh.
Chu Tầm gửi nốt tin nhắn cuối cùng.
Nếu là hồi trước, anh sẽ thức chờ Tần Vũ Thăng về mới ngủ. Nhưng về sau đối phương bảo anh làm vậy khiến hắn thấy "áp lực", anh liền không thức chờ nữa.
Không biết đã qua bao lâu.
Trong lúc mơ màng, Chu Tầm nghe thấy tiếng cửa mở, tiếp đó là tiếng bước chân. Cửa phòng ngủ mở ra, có người tiến vào ngồi bên mép giường.
Mùi rượu xông thẳng vào mũi.
Vốn Chu Tầm chưa ngủ say, nghe tiếng động anh lập tức tỉnh. Mở mắt ra thấy Tần Vũ Thăng đang ngồi đấy.
Hắn không bật đèn nên bây giờ trong phòng rất tối. Anh chỉ có thể thấy được đôi mắt hơi hơi hồng của hắn.
Chu Tầm ngồi dậy: "Anh đã về."
Anh định vươn người bật đèn, mà chưa kịp làm gì đối phương đã nhảy bổ vào người anh, ôm lấy anh, chôn mặt vào hõm cổ anh.
Tóc Tần Vũ Thăng cọ cọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-mon-thu-trung-sinh-lam-tra-cong/1181219/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.