"Anh nói dối."
Yên lặng một hồi sau, cô nhìn vào mắt anh, mở miệng phá vỡ sự yên tĩnh: 'Nói dối mũi sẽ mọc dài ra đấy."
Anh cười một lát: "Anh vẫn luôn nói dối, Giai Kỳ."
"Anh và Mạnh Hòa Bình lớn lên cùng nhau, lúc nhỏ chơi đánh trận, anhlà liên trưởng cậu ấy là chỉ đạo viên, dẫn một đoàn người xông vào trậnđịa, gặp phải kẻ địch đều là anh phá vòng vây yêm trợ cậu ấy rút quân.Lúc hơn 10 tuổi đánh nhau với những đứa trẻ ở khu khác, bọn nó cầm mộtviên gạch ném qua, Hòa Bình giúp anh đứng chặn phía trước, vì việc đó mà trên đầu cậu ấy phải khâu mấy mũi, nhưng chỉ đờ đẫn mà không rơi mộtgiọt nước mắt. Từ nhỏ đến lớn, lăn lộn bò trèo, sứt đầu mẻ trán khôngbiết bao nhiêu lần, anh chưa bao giờ thấy cậu ấy khóc. Nhưng Giai Kỳ, em biết không? Vào nửa đêm một hôm của mấy năm trước, anh gọi điện cho cậu ấy, không hề biết gì hỏi một câu bao giờ cậu ấy và em kết hôn, ngườibạn tốt nhất trong đời này của anh, người huynh đệ của anh, chỉ vì emkhông cần cậu ấy nữa, một người đàn ông hơn 20 tuổi, không ngờ rằng cậuấy lại khóc trong điện thoại."
"Trong cuộc đời này lần đầu tiên anh thấy cậu ấy đau lòng như vậy,rất nhiều lần cậu ấy khen em trước mặt anh, anh luôn cho rằng hai ngườisẽ kết hôn, bởi vì con người Mạnh Hòa Bình rất cố chấp, đối xử tốt vớiai thì cả đời này quyết một lòng không thay đổi. Cậu ấy đối xử tốt vớianh, cả đời này quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-dep-nhu-mo/3208074/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.