Hoắc Cao Lãng nghe xong, trong lòng anh dù ít dù nhiều cũng có nhiều băn khoăn, anh cầm tách cà phê đã hơi nguội lên uống trầm mặc một lúc không nói.
Bà quản gia thấy anh như vậy, thì nói: " Cậu chủ, tôi đi đến chỗ Hiểu Nhiên".
Hoắc Cao Lãng để tách cà phê sang một bên: "ừm, bà đi sớm đi".
Lúc bà quản gia vào phòng bệnh, thì thấy Lạc Hiểu Nhiên đang ngồi ở mép giường nhìn ra cửa sổ.
Bà quản gia thấy bộ dáng cô như vậy, thì thở dài, bà biết cô đang cố gắng chấp nhận,
đây cũng là chuyện đương nhiên, ở tình huống này thật sự không phải ai cũng có thể tiếp nhận.
Bà quản gia lấy cháo ra, bưng đến cho cô: " Hiểu Nhiên, con ăn chút cháo đi".
-" Dạ, bác để đó đi một chút con sẽ ăn".
Không biết lần thứ mấy bà quản gia nhìn thấy bộ dáng mất hồn mất vía này của cô, đồ ăn đều để sang một bên, đến khi bị thúc ép thì mới ăn được vài muỗng. Có tối hôm qua, đột nhiên tươi tỉnh, sáng hôm nay vẫn cứ như vậy.
Bà thở dài, suy nghĩ một chút rồi nói: " Hiểu Nhiên, mặc kệ có bao nhiêu trắc trở, bao nhiêu đau lòng đều cũng phải vượt qua. Con ở trong đây đau lòng, thì ở nhà cũng có người bị dày vò. Bà ngoại của con hôm qua có gọi tìm con, nhưng cậu chủ nói là con đang bận việc. Con xem, con mất đi đứa nhỏ, ai cũng đau lòng, nhưng con không thể thế này mãi được. Bà ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/3617008/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.