Lúc Lạc Hiểu Nhiên quay trở ra, căn phòng cũng chỉ còn một mình cô, áo choàng đã được anh thay ra để trên sofa.
Lạc Hiểu Nhiên đi đến nhặt lên đem vào phòng tắm để ngay ngắn.
Nhìn ở góc độ này, cô như cô vợ nhỏ.
Cô quay người đi lên giường, kéo chăn lên nằm xuống. Nhớ đến cuộc điện thoại kia cô trăn trở.
Hoắc Cao Lãng xuống lầu một lần nữa đã thấy ba người đàn ông ngồi trên sofa trong phòng khách uống rượu.
Thẩm Ý Hiên nhìn người đàn ông từ trên lầu đi xuống vẻ mặt giễu cợt hỏi: “ sao giờ này cậu lại xuống đây, bị đạp ra khỏi phòng rồi à”.
Hoắc Cao Lãng không nói câu nào.
Từ đầu đến cuối, David vẫn luôn điềm tĩnh ngồi uống rượu trên ghế sofa bên kia, nhẹ nhàng lắc lắc ly thủy tinh trong tay, cười nói: “ dám đạp cậu ra khỏi phòng, chỉ có thể là Lạc Hiểu Nhiên. Ngày mai gặp cô ấy tôi phải dành cho cô ấy một lời khen mới được”.
Vừa dứt lời, David lại nói tiếp: "Đã không còn sớm nữa, cậu không ở trên phòng mà chạy xuống đây. Xảy ra việc gì à.”
Hoắc Cao Lãng lạnh nhạt cười nhạo: “ dạo gần đây tôi thấy cậu bị đầu độc không nhẹ, đầu óc mơ màng đến nỗi hợp tác cùng mấy cậu ta đùa giỡn tôi."
- “ cậu thấy tôi rảnh lắm sao, ở đâu có dư thời gian để cùng mấy cậu ta hò hét đùa giỡn cậu”. David uống một ngụm rượu rồi lên tiếng.
Hoắc Cao Lãng hơi nghiêng người trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/2583102/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.