Sáng sớm ngày hôm sau, Hoắc Cao Lãng trở mình, bàn tay chạm vào phần giường còn lưu lại chút hơi ấm, anh bỗng mở mắt.
Cuộc sống sinh hoạt của Lạc Hiểu Nhiên rất tốt, tuy thỉnh thoảng thức khuya nhưng sáng vẫn dậy rất đúng giờ. Bây giờ còn sớm, cả nhà vẫn đang ngủ say, Hoắc Cao Lãng trở mình ngồi dậy thì thấy Lạc Hiểu Nhiên từ phòng tắm đi tắm, cô đã chuẩn bị sạch sẽ gọn gàng.
Cô cột mái tóc dài lên, quấn thành một khối tròn sau đầu, trên cái trán trắng nõn đọng lại vài giọt nước, trông sạch sẽ lại thoải mái.
Giờ phút này Lạc Hiểu Nhiên đang đưa lưng về phía anh, cô đóng cánh cửa phòng tắm lại, không chú ý anh đã thức. Hoắc Cao Lãng đã đứng dưới giường ngắm cô. Ánh nắng mai phản chiếu bóng dáng cô gái mặc chiếc váy màu kem dáng váy ngắn trên đầu gối một chút trông nhu hòa nhỏ nhắn.
Mãi đến khi Lạc Hiểu Nhiên bị Hoắc Cao Lãng ôm từ phía sau mới giật mình quay đầu, trông thấy Hoắc Cao Lãng thì thở phào nhẹ nhõm: “Chào buổi sáng ông xã, em làm phiền đến anh sao.”
“Chào buổi sáng.” Hoắc Cao Lãng cong miệng: “ bà xã, sao em không ngủ em thêm một chút”.
- “ em đã quen rồi, không ngủ thêm được nữa”. Giọng nói cô mềm mại, rất thích hợp với buổi sáng tinh mơ.
- “ sau này về nhà buổi sáng cứ ngủ thêm một lúc, em không cần phải dậy sớm như vậy.” Hoắc Cao Lãng nói xong thì Lạc Hiểu Nhiên vâng một tiếng, tuy nhiên anh vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/2583100/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.