Lạc Hiểu Nhiên đứng ngoài ban công của phòng ngủ. Sự trống trải của căn phòng làm cô cảm thấy bất an, mặc dù mới vừa rồi Hoắc Cao Lãng vẫn còn ở bên cạnh cô, nhưng trong không khí lại không còn lưu lại chút hơi thở nào của anh.
Nhớ đến cuộc gọi đêm qua Lạc Hiểu Nhiên cảm thấy buồn bực, bà ấy bắt cô phải rời xa anh, mà mọi chuyện đã tiến triển đến thế này, thì cô phải thu xếp như thế nào, chẳng lẽ bà ấy muốn bứt chết cô, muốn cô quay lại cái nơi có thể khiến người ta phát điên kia có phải không?.
Trong mắt Lạc Hiểu Nhiên ầng ậc nước mắt, cô không dám suy nghĩ thêm nữa, cô sợ sẽ không nhịn được mà khóc thành tiếng, cô sợ buổi tối khi gặp nhau Hoắc Cao Lãng sẽ phát hiện ra cô khóc.
Lạc Hiểu Nhiên quay trở vào phòng vừa đóng cánh cửa ban công lại, cô cuối cùng cũng không kiềm nén được, cô tựa như đã kiệt sức, lưng dựa vào sô pha, thở hổn hển.
- “ ông trời ơi có phải kiếp trước con cùng bà ấy có rất nhiều ân oán đúng không?. Cho nên kiếp này bà ấy hết lần này đến lần khác đều không muốn bỏ qua cho con. Mặc kệ, con cầu xin hay hèn hạ van xin, bà ấy đều không quan tâm đến”. Lạc Hiểu Nhiên nức nở lên tiếng hỏi ông trời, mặc dù không có được câu trả lời nhưng cô vẫn muốn nói.
Bên ngoài có tiếng gõ cửa, không lâu sau thì cánh cửa bị đẩy ra, Lưu Hiểu thò nửa cái đầu vào, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/2583098/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.