Sau khi, Lạc Hiểu Nhiên cùng Lưu Hiểu đi rồi. Hoắc Cao Lãng mới nhìn Thẩm Ý Hiên hỏi: “ sao vậy”.
Thẩm Ý Hiên lạnh lùng, không hé răng.
Giang Kiêu hiểu rỡ, cười nghiền ngẫm: “ cậu biết rõ rồi còn hỏi”.
Hoắc Cao Lãng ngước mắt lên, vài giây sau mới thản nhiên nói: “ tôi không biết rõ cái gì, tôi mời Lưu Mẫn đơn giản là chỉ muốn Hiểu Nhiên thoải mái. Người ta đâu có để cậu ta trong mắt, tự mình suy diễn nhiều”.
Giang Kiêu nhướng mày: “ mấy ngày này cố gắng mà tận hưởng đi”. Anh ta vỗ vai Thẩm Ý Hiên.
Thẩm Ý Hiên chỉ liếc một cái, chưa kịp nói đã thấy Lạc Hiểu Nhiên cùng Lưu Hiểu đi xuống.
Thẩm Ý Hiên lo lắng hơi: “Hiểu Hiểu chị em thế nào”.
- “ dạ, chị nói chỉ đau đầu nằm nghỉ một lúc sẽ không sao”.
Nghe Lưu Hiểu trả lời, Thẩm Ý Hiên ngẩng đầu nhìn lên thì cửa sổ đó đã buông rèm xuống từ lúc nào, anh ta chán nản thở dài.
- “ trẻ nhỏ cho em”. Không biết từ lúc nào Mạc Lâm đã đi tới ngồi cạnh Lưu Hiểu, còn gấp một cánh gà mới nướng xong bỏ vào dĩa của cô.
- “ anh bỏ độc vào đây đúng không”. Lưu Hiểu làm sao có thể tin tưởng người đàn ông trước mặt này có lòng tốt, cô gấp cánh gà để lại phía Mạc Lâm rồi nói: “ tốt nhất là anh tự ăn đi. Ông chú”.
- “ cũng được, hương vị cũng không tệ lắm”. Mạc Lâm không nghĩ nhiều liền lấy cánh gà cắn mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/2583103/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.