Lúc ở trên đảo này, mọi người thấy nó thì đều tỏ vẻ không muốn nói chuyện nên nó biết mọi người không thích nó.
Nếu nghe nó nói không thích mẹ, liệu họ có cho rằng nó xấu tính, nên lại càng không thích nó hơn không?
Nghĩ đến đây, Tân Tân liền im thin thít, không dám hé nửa lời.
Sau đó, thằng bé đi theo Thi Cẩm Ngôn lên tàu của anh, rời khỏi đảo, đón taxi đến sân bay về Bắc Kinh. Sau khi về Bắc Kinh, Thi Cẩm Ngôn đưa Tân Tân về nhà rồi nói chuyện với ba mẹ một lúc lâu.
Ông bà Thi vốn thích con dâu cũ của mình nên lúc này nghe Thi Cẩm Ngôn nói vẫn có thể ở bên con bé, họ cũng thấy mừng.
Bà Thi thở dài, “Cẩm Ngôn, về chuyện Tân Tân, nhà họ Thi chúng ta quả thật có lỗi với Tĩnh Ngọc. Sau này con phải đối xử với Tĩnh Ngọc thật tốt! Con bé là lá ngọc cành vàng, theo con đã phải chịu khổ nhiều như vậy rồi nhưng vẫn thật lòng yêu thương con. Con đã chọn Tĩnh Ngọc thì sau này tuyệt đối không được dính dáng gì đến Bạch Nguyệt nữa, nghe chưa?”
Thi Cẩm Ngôn gật đầu, nói suy nghĩ của mình cho hai ông bà nghe.
Bà Thi nghe xong cũng gật đầu, “Mẹ biết, mẹ cũng là phụ nữ, dù có bao dung đến mấy cũng không thể thật sự bỏ qua sự tồn tại của Tân Tân. Nên từ giờ cứ để ba mẹ chăm nom Tân Tân, cuối tuần các con về nhà thăm thằng bé là được.”
Người nhà thấu hiểu và ủng hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125900/chuong-1358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.