Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hoắc Cảnh Thành đỗ xe trước cửa trường học.
Vào lúc này, còn một khoảng thời gian nữa mới đến giờ tan trường.
Hai người ngồi trong xe chờ.
Cảnh Phạm liếc mắt nhìn người đàn ông ngồi phía trước, ngón tay dài khẽ gõ lên tay lái.
Cảnh Phạm mở miệng: “Đừng sốt ruột.”
Hoắc Cảnh Thành quay mặt lại nhìn cô. Chỉ bốn chữ của cô lại dễ dàng vỗ về nội tâm xao động của anh. Anh âm u nhìn cô: “Anh không xứng làm ba.”
“Không sao cả, con bé chưa từng trách anh.”
Hoắc Cảnh Thành nhìn mắt cô, tình cảm cuồn cuộn dâng lên trong lòng. Đột nhiên không cách nào khống chế, anh bật thốt lên: “Còn em? Em còn trách anh không?”
Tựa hồ không nghĩ tới anh lại đột nhiên hỏi như vậy, Cảnh Phạm ngây người sửng sốt.
Cô lẳng lặng nhìn anh.
Hoắc Cảnh Thành cười khổ: “Không trả lời cũng không sao.”
“Em không trách anh.” - Cô mở miệng. Đáp án lại khiến anh bất ngờ.
Cảnh Phạm Vân nhàn nhạt tiếp: “Em có thể đã từng oán nhưng hiện tại đã qua rồi. Tất cả kết quả, đều là từ em mà ra, em không thể trách người khác.”
Hoắc Cảnh Thành nhất thời nghẹn lời.
Anh chỉ cảm thấy giữa cổ họng như bị gì đó lấp lấy, khó chịu.
Anh còn muốn hỏi hỏi cô, cô có từng hối hận đã yêu anh không.
Thế nhưng, lời này, anh thật sự không thể hỏi ra miệng.
“Ra về rồi. Chúng ta vào thôi?” - Cảnh Phạm mở miệng.
Cô tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233123/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.