Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Vậy làm phiền Hoắc tổng chờ tôi ở dưới lầu, tôi đi thay bộ quần áo khác, sẽ đi xuống ngay.” Cô khách khí nói.
Sự khách khí đó, khiến trái tim anh ê ẩm đau.
Nhưng anh vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt ở trên mặt, gật đầu: “Được, anh chờ em.”
Cảnh Phạm mở cửa, kéo valy hành lý đi vào.
Sau đó, cánh cửa dần đóng lại.
Cánh cửa bị đóng chặc, không lưu kẽ hở nhỏ nào.
Giống như cánh cửa trái tim cô lúc này.
Cũng đóng chặt lại, để anh ở ngoài cửa.
Nhưng anh cũng không đi vào…
Anh biết, cuộc sống của anh đang dần ngắn lại, cho dù có muốn bước vào… anh cũng không có cơ hội nữa
Sau một lát.
Cảnh Phạm đi ra khỏi nhà.
Cô thay một chiếc áo cardigan len mỏng, một chiếc quần ngố dài đến đầu gối, một đôi giầy đế bằng màu đen.
Nhẹ nhàng thoải mái.
Chỉ là mặc hơi ít.
Hoắc Cảnh Thành vốn muốn mở miệng nói gì đó, nhưng cuối cùng, anh lại nuốt những lời quan tâm đó vào trong đáy lòng.
Anh nào có tư cách gì để nói.
Cảnh Phạm không ngờ rằng lúc này anh còn đứng ở bên ngoài: “Em cho rằng anh sẽ chờ em ở dưới tầng.”
“Đều giống nhau cả.” Mấy giờ đều có thể đứng chờ được, mấy phút thì có là gì!
Anh nhấn nút thang máy, chờ cô đi vào trước, rồi anh đuổi theo từ phía sau.
Hai người, im lặng đứng ở trong thang máy, rất an tĩnh.
Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233122/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.