Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lịch giải phẫu được hẹn vào bốn ngày sau.
Hai ngày qua, Cảnh Phạm gần như không ăn không uống gì, cô chỉ nằm ở trên giường bệnh ngẩn người.
Trên mạng, tiếng gió nổi lên bốn phía, tin tức càng ngày càng theo chiều hướng tiêu cực, Thịnh Gia Ngôn thương lượng với cô chuyện mở cuộc họp báo mời ký giả để làm sáng tỏ sự thật.
Cảnh Phạm cứng ngắt đáp ứng.
Cảnh Uyên bề bộn nhiều việc.
Dường như tình hình của công ty càng ngày càng tồi tệ, còn tồi tệ đến mức nào, Cảnh Phạm cũng không biết, bởi vì Cảnh Uyên không nói cho cô biết. Chẳng qua là, ngay cả thời gian đến bệnh viện thăm cô vòa ban ngày, Cảnh Uyên cũng không có.
Mấy ngày nay, lúc anh đến phòng bệnh thăm cô, cũng đã là nửa đêm.
Dường như tâm trạng của anh cũng rất nặng nề, cực kỳ mệt mỏi.
Anh ngủ ở trên ghế sa lon dài bên ngoài phòng bệnh của cô, Cảnh Phạm mất ngủ có thể nghe thấy tiếng động lăn lộn khó ngủ ở bên ngoài của anh.
Ngày hôm đó.
Cảnh Phạm vừa mới tỉnh dậy. Cảnh Uyên bưng cháo nóng đi vào.
Cảnh Phạm không muốn để anh lo lắng cho mình thêm nữa, cô nhận lấy bát cháo ăn mấy thìa.
“Như thế nào, ăn có ngon không?” Cảnh Uyên hỏi.
Cảnh Phạm khẽ mỉm cười: “Vâng, ăn rất ngon.”
Thật ra thì, cô chẳng cảm nhận được mùi vị gì cả.
Cảnh Phạm nhìn anh: “Hôm nay anh không cần đến công ty sao?”
Ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233105/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.