Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô rất muốn hét lên cho bác sỹ biết.
Nhưng mà, khóe môi giật giật, nơi cổ họng như bị cái gì đó chèn vào, một chữ cũng không thể nói ra được.
Chỉ cảm thấy có vị tanh ngọt xông lên cổ họng.
Cảnh Uyên hỏi: “Tình hình thế nào?”
Bác sỹ đưa tờ bệnh án cho bọn họ: “Hai người tự nhìn trước đi.”
Cảnh Phạm đột nhiên cảm thấy trái tim đau dữ dội, cơn đau kia, gần như là xé rách cả người cô ra vậy.
Cô không có dũng khí.
Chỉ lắc đầu: “Anh, em không nhìn...”
“Phạm Phạm...”
“Anh, anh đưa điện thoại di động cho em...” giọng nói của cô đang phát run, cô hoảng loạn sờ xung quanh: “Đưa điện thoại di động cho em... em muốn điện thoại di động...”
Cảnh Uyên cầm điện thoại di động từ đầu giường đưa cho cô, cô trực tiếp gọi vào số điện thoại quen thuộc kia.
Nhưng mà, tay vẫn đang phát run, gần như không cầm được điện thoại di động.
Cảnh Uyên thấy cực kỳ đau lòng, anh đưa tay cầm điện thoại di động giúp cô.
Nhưng mà, bên kia, vẫn là tiếng nói tự động lạnh như băng truyền tới, đâm thấu lòng cô.
Anh không nghe...
Số điện thoại của anh không gọi được...
Cảnh Phạm không biết đã có chuyện gì xảy ra với anh, mất khống chế cảm xúc, nước mắt lăn dài trên má.
Bác sỹ nhìn thấy dáng vẻ này của cô, cũng không đành lòng, nhưng vẫn nói thẳng: “Thai nhi đã chết lưu ở trong bụng của cô. Chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233104/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.