Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hoắc Cảnh Thành ôm chặt Cảnh Phạm.
Một trận lại một trận công kích hung mãnh tàn nhẫn không hề lưu tình ập tới.
Cảnh Phạm toàn thân phát run, hai tay ôm lấy thân thể lạnh như băng của người nọ, muốn bảo vệ anh.
Anh chịu không nổi!
Không thể!
Không được tổn thương cô ấy!
Cô hét lên một tiếng, cuối cùng, ngay cả giọng cũng khản đặc, không kêu được tiếng nào.
Hoắc Cảnh Thành nhìn thấy nước mắt của cô, ngón tay lạnh như băng đặt lên hai má cô.
Ngón tay anh run run.
Đôi môi tái nhợt cũng run rẩy.
“Cảnh Phạm, em đừng diễn trò trước mặt anh nữa...”
Giọng anh bi thương chưa từng thấy.
Khó trách, cô xuất hiện cùng Tiểu Chanh Tử...
Khó trách, Tiểu Chanh Tử quan hệ với Cảnh Uyên cũng thân mật như vậy...
Khó trách, anh luôn cảm thấy Tiểu Chanh Tử giống cô...
Khó trách, lúc cô chăm sóc Tiểu Chanh Tử lại quen thuộc thành thạo như vậy...
“Cảnh Thành!”
“Cảnh Thành, anh tỉnh lại đi!”
“Cảnh Thành!”
Cảnh Phạm kêu lên đau đớn
Nhưng người nọ tựa lên người cô đã ngất mất rồi.
Bên ngoài, vang lên tiếng còi xe cảnh sát. Từng tiếng từng tiếng, vang vọng cả thành phố.
Cảnh Phạm lại bướng bỉnh ôm chặt người nọ. Môi cô run run, dán sát bên tai anh nói nhỏ: “Anh không được có việc gì... Tiểu Chanh Tử còn chưa gọi anh một tiếng ‘ba’, cho nên... Anh nhất định phải tỉnh lại...”
Cảnh sát phá cửa xông vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233073/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.