Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đi ngang qua siêu thị nhỏ đã mở cửa, Cảnh Phạm lại đi vào mua một bộ bàn chải và khăn mặt cùng với bộ dao cạo râu mới
Loại tâm tình chọn mấy thứ đồ này cho anh, khó có thể dùng lời để diễn tả được. Trong thoáng chốc, cô cảm thấy bọn họ thật sự giống như là một đôi tình nhân trên mạng nói như vậy.
Nhưng mà, bọn họ lại cũng không phải.
Bởi vì, vào lúc này, tâm tình của cô vừa cảm thấy may mắn lại vừa dè đặt đến đáng thương.
Sự ấm ám áp này là do cô trộm được, nào có thể giữ được lâu dài! Sớm muộn gì tất cả cũng sẽ tan biến hết, ngay cả tư cách nắm chặt cô cũng không có.
Nhưng ít nhất là, cô đã từng trải qua thời khắc đẹp nhất. Cô nghĩ, khi ngày mà tất cả mọi thứ kết thúc, cô cũng sẽ không còn gì để tiếc nuối nữa.
Cảnh Phạm xách đồ về đến nhà.
Đẩy cửa phòng ngủ ra, trong phòng đã không còn bóng dáng của anh.
Anh đã đi rồi?
Nhìn căn phòng trống rỗng, chiếc giường trống rỗng kia, cảm giác mất mát, lại dần trào dâng trong lòng cô.
Cô mua những thứ này, đều là dư thừa.
Lúc cô chuẩn bị nhét mấy vật vừa mua được vào trong góc. Cửa phòng vệ sinh đột nhiên mở ra: “Có bàn chải đánh răng không?”
Khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông nào đó ló ra từ phòng vệ sinh.
Trải qua một đêm, cằm anh đã lún phún râu, nhưng nhìn vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232955/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.