Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Vì vậy, lần sau em còn muốn cự tuyệt tôi lần nữa?”
“…” Cảnh Phạm không đáp lại, mà hỏi ngược lại: “Lần sau anh còn muốn hẹn tôi sao?”
Hoắc Cảnh Thành xùy ra tiếng, ngạo nghễ hất cằm dưới lên: “Không hẹn. Em đã cự tuyệt tôi rồi, không có lần sau nữa.”
Cảnh Phạm bĩu môi nhìn anh. Thật đúng một người đàn ông ngạo kiều!
Cô cúi đầu xuống nhìn anh, hỏi: “Tôi vừa muốn làm cơm tối, anh có muốn ở lại đây ăn cơm tối rồi mới đi hay không?”
Vẻ mặt của anh có mấy phần đắc ý: “Em đang hẹn tôi đấy hả?”
“Anh cũng có thể lựa chọn cự tuyệt.”
“Tôi khăng khăng không thuận theo ý của em. Tối nay, tôi phải ở đây ăn.”
“Theo anh vậy.” Cảnh Phạm cố gắng đè khóe môi đang ngo ngoe vểnh lên xuống.
Tư thế của hai người bây giờ, quả thực hơi mập mờ. Cô không nói thêm gì nữa, thản nhiên dời bàn tay khỏi bả vai của anh, muốn đứng dậy.
Hoắc Cảnh Thành lại đột nhiên bưng lấy mặt cô, trong lúc cô còn chưa hoàn hồn, anh nặng nề cắn lên môi cô.
Hơi nóng bức người, Cảnh Phạm kinh ngạc, còn chưa kịp đưa tay ra đẩy anh, anh đã lui ra.
Cô đứng dậy, hơi không hiểu gì nhìn anh.
“Trừng phạt vì buổi trưa đã cự tuyệt tôi.” tâm tình của Hoắc Cảnh Thành dường như rất tốt. Anh quăng ra một câu như vậy, rồi đứng dậy đi dép vào.
Cảnh Phạm sờ lên môi của mình, nhìn động tác của anh, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232888/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.