Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Có người đàn ông khác từng đi qua?” Anh lại hỏi.
“Dĩ nhiên.”
Hoắc Cảnh Thành nổi giận, trực tiếp tức giận đá văng đôi giày đang đi trên chân ra, không đi dép, mà đi chân trần vào nhà.
“Hoắc Cảnh Thành!” Cảnh Phạm cầm dép theo sau: “Anh đi dép vào.”
Trong phòng lát gạch men, mùa này vào buổi tối, sàn nhà sẽ rất lạnh. Thân thể của anh không tốt, không thể bị lạnh được.
“Không đi!” vẻ mặt của Hoắc Cảnh Thành lạnh lùng: “Bẩn chết đi được.”
Đàn ông khác đã từng đi qua, dựa vào cái gì mà anh phải đi vào!
“Anh náo loạn cái gì vậy?” Cảnh Phạm hơi tức giận: “Nếu anh chê chỗ này của tôi bẩn, vậy anh đừng vào nữa.”
Hoắc Cảnh Thành không thèm để ý đến cô, đặt đứa bé đang ngủ say lên trên ghế sa lon, mình thì ngồi xuống theo. Cảnh Phạm chỉ vào ghế sa lon mà anh đang ngồi: “Anh cũng đừng ngồi ở chỗ đó, người khác đã từng ngồi qua rồi.”
“Còn nữa, nơi này…” Cảnh Phạm chỉ về phía tay vịn anh đang đặt khuỷu tay lên: “Anh đừng tỳ lên đó, chỗ đấy cũng có đàn ông tỳ tay vào rồi.”
“Chỗ anh đang đạp chân lên, người khác cũng đạp lên vô số lần. Còn có không khí anh đang hít thở… “
Sắc mặt của Hoắc Cảnh Thành càng ngày càng khó nhìn, như không thể nhịn được nữa, không đợi cô nói xong, anh đã đưa tay ra nắm lấy khuỷu tay của cô, lôi cô đi. Anh dùng sức, trực tiếp khiến cả người cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232887/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.