Thu Trì cảm thấy cơ thể dần trở nên nặng nề giống như cơ thể cậu có thứ gì đó cực kỳ nặng đè lên vậy. Bên mũi lại ngửi được mùi của thuốc sát trùng cùng với mùi mặn của biển.
“Biển…”
“Biển ư…?”
Thu Trì hai mắt nhắm chặt, đầu lông mi nhăn lại vì khó chịu, miệng nhỏ giọng lẩm bẩm mấy từ đứt quãng.
“Ông chủ, hình như nó tỉnh rồi.”
“Lôi nó dậy.”
Bên tai nghe được mấy giọng nói xa lạ, sau đó cậu cảm thấy cổ áo bị người khác mạnh bạo xách lên, ép cậu từ trong cơn mê man phải tỉnh táo.
Thu Trì kinh hoàng nhìn những con người xa lạ trước mặt, cổ áo cậu bị một tên có gương mặt đầy xẹo xách lên, nom nhìn cực kỳ hung tợn.
Những người này là ai? Tại sao cậu lại ở đây? Ngay khi vừa mở mắt trong đầu cậu đã xuất hiện hai câu hỏi này. Nhưng ngay lập tức cậu liền nhớ ra ký ức trước khi bị bất tỉnh.
Phải rồi cậu đã bị bắt cóc.
“Không ngờ người mà Cố Triều thích lại là một thằng nhóc gầy trơ xương, nhan sắc cũng chả có gì đặc biệt.”
Một giọng nói ồm ồm vang lên, Thu Trì quét mắt nhìn thì thấy một gã đàn ông béo tròn, gương mặt bóng bẩy giống như bôi một lớp dầu.
“Không ngờ gu thẩm mỹ của Cố Triều lại xấu như thế.”
Thu Trì vừa nhìn đã lập tức nhận ra gã đàn ông này, Cố Triều đã từng cho cậu xem qua ảnh của lão, tuy trong tiểu thuyết không có nhắc đến nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-sau-khi-xuyen-qua-nam-chinh-moi-ngay-deu-mo-uoc-toi/3532231/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.