Thu Trì bất tỉnh ngã xuống đất, một trong ba tên đem người cậu vác lên vai. Lúc này một trong số bọn chúng phạt hiện trên mặt sàn có máu.
“Trên sàn sao lại có máu?”
Bọn chúng nhìn xuống đất, lúc này cả bọn mới để ý trên đầu Thu Trì đã bị nhuộm đỏ một mảng, mái tóc cũng bởi vì dính máu mà bết lại.
“Mẹ!” Tên vác Thu Trì trên vai chửi tục, "Không ngờ thằng nhóc này lại mỏng manh đến vậy, nắm tóc mạnh một chút đã rách cả da.
“Có cần phải thu dọn hay không?”
“Dọn mẹ gì. Mặc kệ nó, đi nhanh.”
Cả ba cũng nhau đi ra ngoài, ngay khi cả ba người bước ra khỏi cửa, tên đi sau cùng ngay lập tức bị một đánh tới từ phía sau mạnh đến nổi khiến gã quằn quại nằm dưới đất kêu rên, nhất thời không đứng lên nổi.
“Đờ mờ mờ, đây không phải người là bọn chó chúng mày có thể chạm vào.”
Tề Kiệt ánh mắt hung ác nhìn hai tên còn lại, miệng ngậm điếu thuốc hít một hỏi rơi nhổ thẳng xuống đất.
Tên vác Thu Trì trên vai dữ chặt, sau đó quay người bỏ chạy, tên còn lại lao về phía Tề Kiệt nhằm giữ chân gã.
Ba tên kia, tên nào cơ thể cùng to con cường tráng, Tề Kiệt dáng ngửi so với chúng mảnh mai hơn rất nhiều, nhưng trên thân của anh mang theo tàn tích của năm tháng, dù cơ bắp không quá nổi trội nhưng lại cực kỳ săn chắc.
Tề Kiệt nhanh chóng đánh cho tên thứ hai nằm sõng soài ra đất, mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-sau-khi-xuyen-qua-nam-chinh-moi-ngay-deu-mo-uoc-toi/3532230/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.