'Rắc'
Một tiếng giòn vang, răng nanh của Huyết tộc cấp thấp gãy mất một chiếc.
Gã cũng không kịp phản ứng lại, nhìn chiếc răng nanh vừa rơi xuống của mình mà đần người ra. Các thôn dân thừa dịp gã sơ hở, dùng gậy gộc đánh tới tấp.
Đại thẩm lăn một vòng trên mặt đất, thở phào một hơi.
Vừa rồi xảy ra chuyện gì?
Lăng Thanh Huyền sờ vuốt thỏi bạc trên tay. Thế mới nói đôi khi nhiều tiền cũng thật là có ích.
【Ký chủ, rõ ràng bên cạnh có cục đá, sao ngươi nhất định phải dùng bạc chứ?! 】
Tiện tay.
【...】Vâng vâng vâng, ngài có tiền, ngài lợi hại.
Lăng Thanh Huyền đứng trong bóng tối, thuấn di đến nóc căn phòng Ngả Lỵ đang ở.
Nàng tỏa ra hơi thở dẫn dụ Huyết tộc.
Ba Huyết tộc cấp thấp kia, một tên đang mắc kẹt trong lưới chịu đòn, còn hai tên vẫn chưa bị bắt.
Lúc này, bọn chúng ngửi thấy hơi thở của Lăng Thanh Huyền, trở nên điên cuồng, gương mặt càng thêm xấu xí dữ tợn.
Thôn dân không ngờ bọn chúng chỉ sững lại một chốc, sau đó lao về phía căn nhà kia.
"Ngả Lỵ!" Đại thẩm hoảng hốt hô to.
Thông qua cửa sổ nhỏ trong phòng có thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, Ngả Lỵ đang nhàn nhã ngồi, không nghĩ tới lại nhìn thấy đám Huyết tộc cấp thấp chạy về hướng này.
Một tên chạy qua cửa chính, một tên hướng về cửa sổ.
Ngả Lỵ hoảng loạn móc súng nhắm vào tên Huyết tộc ở cửa sổ, bắn một phát. Thấy gã ngã xuống, ả mới vội vàng nhảy qua cửa sổ.
"Nàng ấy có súng!"
Trong nhận thức của thôn dân, người mang theo súng ống chỉ có hai loại: thợ săn và huyết liệp.
Thợ săn sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1016059/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.