Lúc nãy đứng phía sau Lăng Thanh Huyền chính là vị đại thẩm kia.
Ý thức được mức độ hung hiểm của chuyện vừa rồi, bả thấy như trước mắt như quay cuồng.
Ả... Ả vậy mà có thể nhẫn tâm đến mức này.
Ngả Lỵ bị đuổi khỏi thôn, sau này có đem xương hối lộ Đại Hoàng, nó cũng sẽ không cho vào.
Khi Lăng Thanh Huyền chuẩn bị bỏ đi, thôn trưởng gọi nàng lại.
"Nữ vương, xin ngài chăm sóc cho Dạ Mộc."
Bọn họ đều e sợ Huyết tộc nhưng Lăng Thanh Huyền lại cho họ cảm giác hết sức an tâm.
Tựa như tin tưởng nàng là lựa chọn chính xác nhất.
Lăng Thanh Huyền gật đầu một cái, biến mất trước mặt bọn họ.
Bị giày vò cả đêm, các thôn dân đều không chợp mắt tiếp được.
Nhất là đại thẩm. Bà vừa khóc vừa xin lỗi thôn trưởng, hứa từ nay tuyệt đối không tùy tiện đưa người lạ về thôn nữa.
Diện mạo của Ngả Lỵ vốn có tính lừa gạt, tiểu đội huyết liệp lúc trước cũng bởi vì gương mặt đó mới tin tưởng ả.
Ngả Lỵ mất đi chỗ trú an toàn cùng súng bạc, chật vật lê bước trong khu rừng.
Không biết Huyết tộc kia có đuổi theo không?
Có khi nào đêm nay ả sẽ phải bỏ mạng hay không?
Càng nghĩ, tim ả càng đập như trống bỏi.
Không được, ả phải trở về liên minh huyết liệp.
Thành viên của tiểu đội kia chắc đã chết hết rồi, bây giờ ả trở về, thêm mắm dặm muối là có thể được vinh danh.
Thở hổn hển vài hơi, ả mò mẫm trong núi rừng giữa đêm đen.
Còn thôn trang kia, ả nhất định sẽ trở lại trả thù!
_____________________________________________________________________________
【 Ký chủ, lần này ngươi vậy mà không động thủ với nữ chính. Rất đáng khích lệ nha! 】
Có khen thưởng không?
【Ầy, không.】
Vậy câm miệng đi.
【...】Khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1016060/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.