"Tắm trước đi."
"Ngươi ra ngoài đi."
"Ngươi tắm trước đi."
"Ngươi ra ngoài đi!"
Vô thức tiếng, Dạ Mộc mím môi, quan sát sắc mặt của nàng.
Vẫn nhàn nhạt như cũ, không chút tức giận.
Hắn tận lực uyển chuyển: "Nữ vương, ta không thích có người nhìn mình tắm rửa."
Ngoại trừ phòng ngủ chính của Lăng Thanh Huyền, những phòng bên cạnh đều không có phòng tắm riêng. Người hầu đem tới một thùng gỗ, mặt nước còn rải đầy cánh hoa.
Lăng Thanh Huyền ngồi một bên, không chịu đi ra ngoài.
Nàng còn phải bôi thuốc, đi ra ngoài rồi phải trở vào, phiền phức.
Cũng có phải chưa từng nhìn qua đâu, có gì mà phải giấu.
【Ký chủ, nhân vật phản diện thẹn thùng mà. Dù sao hai người các ngươi đã có tiến triển gì đâu.】
Hảo cảm bao nhiêu rồi?
【... 0. 】
Nàng nhất quyết không đi.
"Ngươi tắm xong, ta cởi cho ngươi xem."
Vậy là huề chứ gì? Tiểu gia hỏa cũng đâu có lỗ vốn.
Dạ Mộc ôm đầu. Phải chăng đây là biểu hiện của khác biệt chủng tộc? Nhân loại và Huyết tộc không thể hiểu được nhau?
"Ngươi... ngươi bình thường cũng đều như vậy sao?" Một cô gái sao có thể tùy tiện cởϊ qυầи áo cho người khác nhìn? Huyết tộc đều như vậy à?
Lăng Thanh Huyền lắc đầu: "Chỉ cho ngươi xem."
Tim bỗng nhiên đập mạnh một nhịp.
Dạ Mộc nhắc nhở chính mình: Nàng là Huyết tộc, tuyệt đối không thể bị mê hoặc.
"Ngươi còn nhìn nữa, ta sẽ không tắm."
Tiểu gia hỏa thật lắm chuyện.
Lăng Thanh Huyền quay mặt vào tường.
"Ngươi tắm đi, ta không nhìn."
Dạ Mộc:...
Lăng Thanh Huyền chờ một lát thì phía sau truyền đến âm thanh quần áo sột soạt, tiếp đó là tiếng nước.
Thiếu niên khẽ xuýt xoa, chắc là vết thương đụng phải nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1016057/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.