Sở Cẩm thân mặc long bào, ngồi trên long ỷ. 
Dưới triều, các đại thần không một ai không cúi đầu, nhíu mày. 
Truyền thống của Vu Dụ quốc đã bắt đầu bại hoại rồi. 
"Ngân lượng trong quốc khố cần gì phải ban phát cho những kẻ nghèo khổ kia, dùng để tu sửa Hoàng cung đi." 
Sở Cẩm ném tấu chương xuống, lại cầm lấy một quyển khác. 
Cảm giác ngồi trên ngôi cao, chỉ điểm giang sơn làm gã vô cùng phấn khởi. 
Liên tiếp ném đi mấy quyển, cuối cùng có đại thần không nhịn được lên tiếng: "Hoàng Thượng nên lấy dân làm gốc, không thể lãng phí vào những chuyện không cần thiết." 
Động tác của Sở Cẩm khựng lại, đứng dậy khỏi long ỷ, tới gần đại thần kia: "Vừa rồi trẫm nghe không rõ, ngươi lặp lại lần nữa đi." 
Biểu tình của Sở Cẩm nhàn nhã, không biểu hiện cảm xúc gì khác. Đại thần hít sâu một hơi, nói thêm lần nữa: "Hoàng Thượng... A!" 
Sở Cẩm rút kiếm của ngự tiền thị vệ đứng bên cạnh, đâm vào bụng vị đại thần kia. 
Máu nóng phun trào, toàn bộ đại điện tràn ngập mùi máu tanh. 
Các đại thần cao tuổi chịu không nổi, khom lưng nôn khan một trận. 
Máu tươi bắn lên mặt, Sở Cẩm mỉm cười: "Các ái khanh có vấn đề gì cứ việc nói ra, trẫm nhất định sẽ lắng nghe." 
Rõ ràng là giữa thanh thiên bạch nhật, bọn họ lại cảm thấy rét lạnh dị thường. 
Tư Mã đại nhân bước sang một bên, biểu tình hoảng sợ, hô hấp dồn dập, lồng ngực phập phồng. 
Tam hoàng tử sao lại trở nên thế này? 
Không. Có lẽ gã vốn chính là như thế, chỉ là vẫn luôn kiềm nén mà thôi. 
Ánh mắt Sở Cẩm dời qua, Tư Mã đại nhân nhịn không được trốn tránh. 
"Tư Mã đại nhân có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1016049/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.