Bấy giờ bàn tay Vãn Vãn đang đặt trên nội khố* của Đế Cửu Thương toan kéo xuống.
(*Nội khố: Quần xì líp hồi xưa)
Tầm mắt hai người đối diện nhau, nhiệt độ gò má Vãn Vãn bùm một cái tăng lên đến mức báo động đỏ, mà Đế Cửu Thương đầu tiên hơi hoảng hốt, sau đó khuôn mặt lạnh lùng trầm xuống.
"Sư phụ.." Nàng ngượng ngùng rụt tay lại, lúng túng nói: "Người đừng hiểu lầm! Con.. con chỉ muốn giúp người lau sạch thân thể, tối hôm người toát rất nhiều mồ hôi, à.. ừm.."
Càng biện minh lại càng hỏng bét, cuối cùng Vãn Vãn lựa chọn ngậm miệng, cúi thấp đầu không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.
Đế Cửu Thương bình tĩnh kéo quần lên, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo vô cảm tột cùng, toàn bộ quá trình đều không thèm liếc nàng lấy một cái.
Bấy giờ Vãn Vãn hãy còn đang ôm nam nhân trong lòng, thoáng nghĩ hắn từ sư phụ của nàng lại biến thành Thái Hạo, lồng ngực liền âm ỉ khó chịu.
"Buông ra!" Đế Cửu Thương nói.
Thiếu nữ cuống quít buông ra, Đế Cửu Thương khẽ khoát tay, y phục vương vãi trên giường lập tức ngoan ngoãn bay vào lòng bàn tay bé nhỏ, sau đó hắn thong thả mặc lên người.
"Ta nên gọi ngươi là sư phụ.. hay là Thái Hạo đây?"
Đế Cửu Thương mặc áo bào tươm tất xong mới xoay người nhìn nàng, hàng lông mày anh tuấn khẽ cau, khóe môi mỏng hơi mím lại, "Vãn Vãn." Hắn gọi tên nàng.
Vãn Vãn đáp lời theo bản năng, cặp mắt tím lanh lợi ngước trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042590/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.