"Vâng, người cứ yên tâm." Vãn Vãn ôm hắn, thấp giọng đáp.
Đế Cửu Thương do dự trong phút chốc, cuối cùng vẫn không phản kháng, để mặc nàng ôm siết mình thật chặt.
Nàng nhéo cái má trắng nõn của hắn một cái, sau đó thì thầm vào tai hắn: "Sư phụ, khi nào thì người mới biến trở lại hình dáng cũ, mau nói cho ta biết đi."
Vành tai Đế Cửu Thương đỏ ửng cả lên, ánh vàng trong mắt hơi trầm trầm, trên mặt vẫn giả bộ bình tĩnh nói: "Ta cần bế quan khoảng nửa tháng, ngươi đi ra ngoài trước đi!"
Đã biến thành đứa trẻ con rồi, còn bị nàng ôm chặt vào trong ngực, đúng là mất hết sĩ diện tôn nghiêm!
"Được rồi!" Vãn Vãn buông tay, lưu luyến đặt thêm cái hôn nữa lên gò má hắn, "Ta đợi người."
Khuôn mặt tuấn mỹ trắng nõn của Đế Cửu Thương ưng ửng rặng mây hồng, chết tiệt, nhất định nguyên nhân là do cưỡng chế hấp thụ mảnh linh hồn kia, nếu không.. làm sao mà nàng vừa hôn một cái thì nhịp tim hắn liền đập rộn ràng, lại còn thêm đỏ mặt nữa.
Hắn khẽ ho khụ một tiếng, thản nhiên nói: "Đi đi!"
Thiếu nữ đành lưu luyến rời đi. Băng qua cái cầu bạch ngọc cong cong, bấy giờ mới nhớ tới Ngự Trạch tối qua hèn hạ bỏ chạy một mình, liệu có phải con thần thú kia biết được gì đó không?
Nghĩ vậy, Vãn Vãn lập tức hộc tốc lao tới Thái Ất điện.
Đẩy cánh cửa to lớn nặng trịch ra bước vào, nàng chợt phát hiện, thư tịch vốn trôi nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042591/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.