Mẹ Văn cũng không biết chính mình đã mang thai.
Chỉ là cảm thấy có chút khác thường, vài ngày trước ông Cố đưa bà đi kiểm tra cũng chưa có kết quả...
Đứa trẻ không còn, mẹ Văn hiển nhiên có chút khổ sở.
Chờ cảm xúc của mẹ Văn ổn định một chút, Minh Thù hỏi bà: "Sao mẹ lại ngã xuống?"
Mẹ Văn né tránh ánh mắt: "Mẹ... Đi không cẩn thận liền ngã xuống... Là đứa bé này không có duyên với chúng ta."
"Trong biệt thự ngay cả một người hầu đều không có sao?"
"Chú Cố của con đã cho họ nghỉ..." Bởi vì những tin tức kia.
Minh Thù nhìn thẳng vào mắt bà ấy: "Mẹ, mẹ nói thật, rốt cuộc tại sao mẹ lại ngã?"
"Tiểu Địch... Mẹ thật chính là tự mình ngã."
Mẹ Văn không dám cùng cô đối mặt: "Con đừng hỏi nữa, mẹ muốn nghỉ ngơi một lát."
"Mẹ, con hỏi một lần cuối cùng rốt cuộc tại sao mẹ lại ngã, nếu như mẹ còn không nói với con, vậy con sẽ không xen vào nữa."
Cô cũng không thích quản những sự tình này.
Người khác muốn che giấu, không dính dáng đến ích lợi của cô, cô tại sao phải muốn đi sâu vào vấn đề?
Mẹ Văn trầm mặc xuống.
Thật lâu nước mắt của bà ấy chảy xuôi xuống tới.
Lúc bà ấy còn trẻ đã muốn cùng ông Cố có một đứa con của mình.
Thế nhưng đứa bé này...
Chung quy là không có cái phúc khí kia.
"Là... Cố Tích."
Ban ngày Cố Tích có về nhà lấy đồ.
Ngày thường Cố Tích đối bà đều phi vô cùng ôn nhu lễ phép.
Lúc ấy thấy sắc mặt Cố Tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458838/chuong-1347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.