Chương trước
Chương sau
Phong Hoa dùng một ngày để xoay chuyển, hoàn ngoài dự kiến của đám người.
Làm sao lại phản công rồi?
Hai ngày trước không phải còn thảm thiết sao?
Trải qua sự tìm kím không ngừng của đám người rốt cuộc cũng tìm được mgojn nguồn.
Đầu nguồn là có một anti-fan, tại ngày phát sóng thứ hai muốn đi xem bộ phim này nhằm tìm ra việc để bôi đen cô.
Kết quả người này càng xem càng hăng say, hơn nữa còn cấp tốc trở về tụ tập mọi người cùng xem.
Về sau anti-fan này liền viết một kịch bản lời bình.
Xấu chính là ở chỗ anti-fan này là quản lý của đại quân anti-fan nên vừa phát tin này đi liền gây nên sự bất mãn của toàn bộ đại quân anti-fan.
Ngươi thân là anti-fan, sao có thể nói tốt cho cô ta như thế?!
Ngươi có phải là gián điệp trà trộn vào đại quân anti-fan hay không!
Thế là anti-fan không phục cũng chạy tới xem, ý đồ muốn tìm ra lý do để phản bác anti-fan này.
Kết quả tự nhiên là không tìm được, ngược lại tự mình rớt xuống hố.
Thế là càng ngày càng nhiều anti-fan đi xem.
Vì việc này nên tỉ lệ người xem ngày thứ ba bạo tăng.
Về sau mấy ngày tỉ lệ người xem cũng không ngừng tăng lên, cũng lập nên kỷ lục tỉ lệ người xem cao nhất.
Đến cảnh diễn nhảy xuống núi, nam chính quay đầu nhìn nữ phụ, hai người tựa hồ có mối tình thầm kính.
Người xem: "???"
Không ít người xem sau khi xem xong đã lập thành đoàn đi càn quét nam chính La Khải.
[ cặn bã nam! Lại đối với Phong Hoa của tôi như vậy, oa oa oa!! ]
[ trước kia tôi đọc sách... Cũng không phát hiện nam chính cặn bã thế này? ]
[ coi như La Khải cùng Hồ Hinh ngoài đời kết giao, nhưng các người hiện tại là đang đóng phim, đây cũng quá không chuyên nghiệp. ]
[ kỹ thuật diễn xuất của Địch Tử vẫn luôn tất tốt, Địch Tử cả đời đều tốt!! ]
La Khải giai đoạn trước diễn vẫn còn tốt, nhưng từ khi xảy ra chuyện đứt dây nên trạng thái của hắn cũng không quá tốt.
Cơ hồ cả bộ phim đều dựa vào kỹ thuật diễn xuất của Minh Thù chống đỡ.
Cảnh nhảy núi gặp nữ phụ là La Khải cùng Hồ Hinh công khai trước khi quay.
Kỳ thật lúc đó cũng không có nhiều vấn đề, dù sao đạo diễn đều cảm thấy OK.
Nhưng bị người ta cố ý nói ra lại đi xem liền thấy mập mờ thế nào.
Nhưng bất kể nói thế nào, Phong Hoa vẫn rất hot.
Bộ phim kia của Cố Tích đột nhiên giảm mạnh giống như khắp thế giới đều là Phong Hoa.
Trong giới có người phê bình: Bại cũng anti-fan, tốt cũng anti-fan.
Văn Địch V: Tôi liền biết các người sẽ bị kỹ thuật diễn xuất của tôi chinh phục!
[ mau đưa mặt của cô lên! ]
[ cái này cũng không trở ngại chúng tôi bôi đen cô! ]
Phía dưới là đám người cùng nhau bôi đen, vẫn là những dòng ngôn luận như thường kia.
Vẫn là phối phương quen thuộc, vẫn là mùi vị quen thuộc.
-
Ngay tại thời điểm Phong Hoa đang rất hot.
Đột nhiên có một tài khoản Vip vạch trần đem thân phận của Văn Địch cùng mẹ cô không biết xấu hổ leo lên hào môn, gả vào Cố gia, toàn bộ đều tuôn ra.
Tin weibo kia dài đến lưu loát, ngay cả chi tiết cũng hết sức rõ ràng giống như người đó tận mắt trông thấy vậy.
[ có người mẹ như vậy cô ta làm những việc kia cũng không ngoài ý muốn, mẹ nào thì con nấy. ]
[ vở kịc hào môn a! Ăn dưa ăn dưa! ]
[ Cố gia này không phải là Cố gia gần đây của Cố Tích Cố sao? Bọn họ là chị em sao? ]
[ chủ blog nói Văn Địch là theo mẹ gả vào Cố gia, Cố Tích mới là thiên kim tiểu thư của Cố gia. ]
[ cô ta nhiều năm như vậy có phải là dựa vào Cố gia mới được như bây giờ? ]
[ tôi còn tưởng rằng cô ta là dựa vào sự cố gắng của mình, không nghĩ tới cũng có hậu đài, ách... ]
Văn Địch V: Đoán nhiều không được gì, kỹ thuật diễn xuất chinh phục các người!
Thế là Minh Thù lại thu hoạch thêm được một nhóm anti-fan.
Minh Thù nhìn những bình luận yêu ma quỷ quái kia có chút suy tư, có thể làm chuyện này không phải Cố Tích chính là Thôi Cảnh Dương.
Mẹ Văn từ trước kia rất lâu đã biết ông Cố, còn xém chút nữa định chuyện kết hôn, nhưng đáng tiếc ông Cố quay đầu liền cưới thiên kim tiểu thư có tiền có thế, cũng chính là mẹ của Cố Tích.
Mẹ Văn trong trong lúc thương tâm đã rời khỏi nơi này, cũng gả cho người khác.
Sau khi ba của Văn Địch qua đời, mẹ Văn lần nữa lại gặp được ông Cố.
Đúng lúc vợ của ông Cố cũng đã chết, hai người cứ như vậy nối lại tình xưa.
Nhưng ông Cố đối với Văn Địch rất không chào đón, đại khái cảm thấy đây là mẹ Văn đã từng sống cùng người khác.
Thế nhưng hắn cũng không nghĩ một chút mình cũng đã cùng người phụ nữ khác sinh một đứa con gái.
Rõ ràng là ông Cố dây dưa nên mẹ Văn mới mềm lòng, cộng thêm người bà vẫn luôn thích chính là ông Cố nên mới gả vào Cố gia.
Bây giờ lại thành mẹ Văn không từ thủ đoạn câu dẫn ông Cố gả vào hào môn.
Tin tức khẳng định sẽ ảnh hưởng lớn đối với mẹ Văn, nhưng mẹ Văn không gọi điện thoại cho cô nên Minh Thù cũng sẽ không đụng tới.
Cô vừa nhận được một quảng cáo, hôm nay sẽ đi chụp quảng cáo.
Lương Triệt đưa cô tới, những ký giả kia không biết có được tin tức từ chỗ nào đang vây ở bên dưới.
Minh Thù nhìn người bên kia, nhíu mày hỏi Lương Triệt: "Tiểu ca ca, không phải anh cũng nên phỏng vấn tôi sao? Chỗ béo bở không cho người ngoài nha!"
Tim Lương Triệt đập thình thịch, kéo Minh Thù qua hôn một chút: "Tôi qua dụ bọn họ ra ngoài, chờ cô quay xong sẽ đến đón cô."
Lương Triệt đem một chút đồ ăn vặt kín đáo đưa cho cô.
Minh Thù mặt mày hớn hở: "Tiểu ca ca thật tốt."
Có ăn là tốt rồi, không ăn hắn chính là một pho tượng, nhìn cũng không thèm nhìn hắn say mê như vậy.
Cô rốt cuộc là bao nuôi hắn làm gì?
Lương Triệt tâm tình phức tạp xuống xe đưa những phóng viên kia ra ngoài, dù sao cũng là đồng nghiệp nên rất nhanh liền đem đám người này đưa ra ngoài.
Minh Thù còn chưa trang điểm xong liền nhận được điện thoại của mẹ Văn.
Thanh âm của mẹ Văn trong điện thoại chỉ có hơi thở mong manh, Minh Thù cũng nghe không hiểu bà ấy nói cái gì.
Minh Thù nói với bên quảng cáo một tiếng rồi lập tức xuống dưới.
"Sao lại xuống nhanh như vậy?"
Lương Triệt vẫn chưa rời khỏi, thấy Minh Thù lên xe hơi có chút kinh ngạc.
"Đến Cố gia."
Lương Triệt một bên nổ máy xe một bên hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
"Nghe... Mẹ tôi giống như xảy ra vấn đề rồi."
Trên đường đến Cố gia cô vẫn luôn gọi cho mẹ Văn nhưng bên kia đã không còn người nghe.
Điện thoại của biệt thự cũng không ai nhận.
Cửa của Cố gia đóng chặt, Minh Thù không có chìa khoá nên cô chỉ có thể leo tường vào.
Minh Thù vừa vào liếc mắt liền thấy mẹ Văn đang nằm dưới bậc, trên người có máu tươi đỏ thẩm.
Lương Triệt kinh ngạc nhìn về phía Minh Thù.
Thần sắc của cô không có gì thay đổi giống như người nằm trên đất không phải là mẹ cô, chỉ là một người qua đường bình thường.
Minh Thù đi qua thăm dò mạch đập của mẹ Văn.
"Thế nào?"
"Còn sống." Minh Thù kiểm tra trên người mẹ Văn một chút, không có phát hiện vết thương.
Minh Thù dự định ôm mẹ Văn lên đưa tới bệnh viện.
"Để tôi." Lương Triệt kéo bà ấy qua: "Em đi mở xe."
Minh Thù không có cưỡng cầu, ra ngoài lái xe đưa người đến bệnh viện gần nhất.
Bọn họ bị ngăn lại bên ngoài phòng cấp cứu.
Lương Triệt đưa tay ôm lấy cô: "Không sao."
Minh Thù nhìn qua đèn phòng cấp cứu, không nói gì.
Đèn trên phòng cấp cứu đèn "Ba" một cái liền tắt đi.
Bác sĩ từ bên trong ra: "Đứa bé đã mất, mẹ không có việc gì."
Minh Thù trước đó đã đoán được có thể là sảy thai, không nghĩ tới thật là như vậy.
Vốn chính là mang thai ở độ tuổi đã lớn, bây giờ lại sinh non, nếu không phải đưa tới kịp thời đoán chừng liền đã chết.
Lương Triệt đi làm thủ tục, Minh Thù trở về phòng bệnh dùng mẹ Văn.
Ban đêm mẹ Văn mới tỉnh lại.
Minh Thù ngồi bên cạnh nhìn điện thoại, cô ngẩng đầu nhìn một chút, để điện thoại qua một bên: "Cảm giác thế nào?"
"Tiểu Địch..."
Mẹ Văn hơi mấp máy môi, thanh âm khàn giọng.
"Mẹ đang ở đâu đây?"
"Bệnh viện."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.