Cố Tích có thể biết mình không được nên cảnh quay kia liền dùng thế thân.
Tu dưỡng vài ngày mới có thể tiếp tục quay phim.
Chờ phần diễn bên này kết thúc, di chuyển đến địa điểm quay tiếp theo, Mộc Mộc cũng vào đoàn.
Vai diễn của cô ấy tương đối gần chót nên ống kính quay đến cô ấy không ít, nhưng lời kịch không có vài câu, chỗ có mặt cô ấy đều xuất hiện cùng các diễn viên khác.
"Văn Địch."
Mộc Mộc nhìn thấy Minh Thù liền rất vui vẻ.
Minh Thù cười cười với cô ấy.
"Có một cảnh quay là diễn cùng với cô, tôi thật khẩn trương..."
Phân cảnh kia là cô đưa tin cho quốc sư, cũng không nhiều lời thoại mấy.
"Khẩn trương cái gì?"
"Kinh nghiệm của tôi quá ít, sợ NG..."
Trước lúc này, cô đã tiếp nhận vài nhân vật không có nhiều lời thoại mấy.
"Ai mà không có NG qua." Minh Thù nói: "Ầy, vị tiểu khả ái nữ chính bên kia gần đây cũng NG mỗi ngày."
Mộc Mộc thuận theo Minh Thù nhìn sang.
Cô nhỏ giọng nói: "Người ta là nữ chính, sao có thể giống..."
Đãi ngộ của nữ chính có thể so sánh với hạng như cô sao?
Minh Thù vỗ vỗ bả vai cô ấy: "Đều là người, cởi sạch quần áo đều như nhau, cố lên."
"..."
-
Thật đến thời điểm quay, Mộc Mộc đúng là bị đạo diễn mắng thảm.
Bất quá cuối cùng vẫn qua.
Quần áo trên người cô ấy đều ướt đẫm, sống sót sau tai nạn ngồi dưới đất thở hổn hển.
"Cô chỉ là đóng phim thôi làm sao lại giống đánh trận như vậy?"
"Đây không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458836/chuong-1345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.