Bầu không khí của hai người có điểm kỳ quái nhưng ai cũng không nói ra.
Mãi đến khi xa xa truyền đến tiếng ồn ào, Đồng Diệp dường như nhìn thấy cái gì cũng đứng dậy rời đi.
Tô Miên một mình ngồi trong ghế dài, tiếng ồn ào bên kia rất lớn nhưng rất nhiều Huyết tộc vây quanh, hắn không nhìn thấy chuyện gì xảy ra.
"Ngươi và Phất Vũ có quan hệ thế nào?"
Bên cạnh đột nhiên nhảy ra một người không có ý tốt nhìn hắn.
Tô Miên không lên tiếng, cố gắng dùng thái độ bình thường đối xử với Huyết tộc này.
Huyết tộc thấy vậy lá gan lại càng lớn, giọng điều càng kỳ quái: "Trên người ngươi không có ấn ký của Phất Vũ, ngươi là do cô ta thuận tay mang theo?"
Ấn ký?
"Này."
Tên Huyết tộc kia đột nhiên bị người khác kéo ra, Đồng Diệp xuất hiện ở phía sau: "Muốn chết sao?"
Đầu Huyết tộc co rụt lại, lấy yếu sợ mạnh cầu xin tha thứ: "Ta chỉ đến để chào hỏi vị tiên sinh này thôi, không có ý gì khác."
Đồng Diệp đè đầu hắn xuống: "Nếu còn có lần sau, cẩn thận với ta."
"Không dám, không dám..."
Đồng Diệp đá văng hắn, nhìn về phía Tô Miên: "Theo tôi qua đây."
Tô Miên bình tĩnh đứng dậy đuổi theo Đồng Diệp xuyên qua đoàn người.
Bọn họ đến trung tâm náo nhiệt vừa rồi, nơi này có một cái bàn Minh Thù ngồi ở một góc, các góc khác đều có người ngồi.
Đồng Diệp giao Tô Miên cho Minh Thù, Tô Miên không hiểu tới sát cạnh Minh Thù ngồi xuống.
Một người đàn ông đối diện nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458594/chuong-1103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.