"Cậu?" Cũng có lẽ vì Tô Miên đối với cô mà nói không giống những người khác cho nên máu của Tô Miên, cô cũng hiểu được sẽ vô cùng ngon miệng.
Tô Miên gật đầu: "Cô cần máu, tôi có thể cho cô."
Không phải chỉ là một ít máu thôi sao!
Ăn nhiều một chút sẽ bù lại được.
"Cậu vẫn muốn trở thành Huyết tộc sao? Có gì tốt đâu." Dù sao cô cũng không cảm thấy Huyết tộc có cái gì tốt, khẩu vị chưa từng được đổi.
Ánh mắt Tô Miên sâu sắc: "Tôi cho cô biết lý do, cô có đồng ý với tôi không?"
Minh Thù nhếch miệng cười: "Tùy tâm trạng."
Tô Miên: "..."
Minh Thù nói rõ là không đồng ý với hắn, Tô Miên đương nhiên sẽ không tự chuốc lấy nhục nhã mà nói ra nguyên nhân.
Tiếp theo hai người không nói chuyện gì thêm, một trước một sau rời khỏi nhà máy đổ nát.
Đứng ở bên ngoài ổ gà trên đường cái, Tô Miên đột nhiên hỏi: "Cô không lo lắng việc ai muốn giết cô sao?"
Kẻ tấn công cô chính là Huyết tộc, cô từ đầu đến cuối chưa từng lộ ra vẻ nghi ngờ hay lo lắng.
Bộ dạng không hề để tâm...
"Gây thù với nhiều người thì cậu sẽ không cần lo lắng nữa, vì..." Minh Thù kéo mũ trùm, cố ý kéo dài giọng nói: "Ai cũng muốn giết cậu."
"..."
Cô đến cùng đã đắc tội với bao nhiêu người.
-
Ánh mặt trời quá mạnh, Minh Thù không tới lớp học tìm một quán cà phê ngồi nghỉ.
Tô Miên vẫn đi theo cô, quyết thực hiện tới cùng lời nói của mình.
Hắn cũng không nói chuyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458593/chuong-1102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.