Kho báu.
Kho báu.
Kho báu.
Kho báu ở đâu!
Minh Thù phiền muộn không thôi.
Cơ Tầm tiến đến trước mặt Minh Thù, nghiêng đầu nhìn nàng đang dùng nước vẽ thứ gì đó trên bàn.
“Tranh.” Cơ Tầm đột nhiên nói: “Rất lớn.”
“Tranh gì rất lớn?”
Cơ Tầm chớp mắt, lộ ra một nụ cười xán lạn: “Nương tử, hôn miếng.”
Tiểu yêu tinh này giả ngu hả!
“Gia… người về rồi.” Giọng của nữ tử đột nhiên vang lên.
Rèm cửa bị người xốc lên, một nữ tử được người ta vây quanh tiến vào.
Đúng vậy… chính là nữ tử.
Một nữ tử trang điểm đậm, như hoa, lại xinh đẹp đến không thể tả được.
Mà người nữ tử gọi là gia kia, rõ ràng chính là gọi nàng ta.
Làm gì có ai xinh đẹp như vậy lại bị gọi là quỷ gia!
Thiết kế này không phù hợp với kịch bản!
“Có khách?” Giọng nói của nữ tử quyến rũ, là loại mà đàn ông vừa nghe thấy liền run chân.
Nữ tử đi ra từ sau quầy, nhỏ giọng nói thầm với quỷ gia, một lát sau quỷ gia nhìn về phía Minh Thù.
Có điều vừa liếc mắt, nữ tử liền thu tầm mắt lại, đi vào bên trong.
Vòng eo xoay đến nỗi Minh Thù nghi ngờ sắp bị vặn gãy.
Minh Thù thu tầm mắt lại, nhìn về phía Cơ Tầm: “Ngươi vừa mới nói tranh gì rất lớn?”
Gương mặt Cơ Tầm vô tội, dường như quên mất vừa rồi mình nói gì.
Minh Thù thừa dịp nữ tử đưa quỷ gia vào, ôm lấy hắn hôn một cái: “Bây giờ nói đi.”
Cơ Tầm vẫn là gương mặt mơ màng.
Minh Thù: “…” Trêu chọc trẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458262/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.